Cô ta luôn biết Điền Đại Hữu không thích cô ta, cả em gái Điền Điềm cũng không có nhiều tình cảm với cô ta, nhưng đều là người một nhà, bọn họ lại tàn nhẫn như vậy, hoàn toàn không để ý đến việc cô ta có quay trở lại hay không? Đây là quyết tâm bỏ rơi cô ta rồi sao?
Dường như Nhậm Thiên Tường rất vui mừng trước sự bối rối của Điền Tĩnh, cúi đầu hôn thật mạnh vào miệng cô ta: “Đau lòng à? Chẳng phải em còn có anh sao?”
Trong mắt Điền Tĩnh xẹt qua một tia chán ghét, cô ta lảng tránh: “Anh không muốn báu vật nữa à?”
Nhắc đến hai chữ “báu vật”, Nhậm Thiên Tường thoáng tỉnh táo lại, ôm Điền Tĩnh vào phòng, đặt cô ta gần lò sưởi trên giường, khoanh tay trước ngực nói: “Em có chắc báu vật đã bị Cố Nguyệt Hoài lấy đi hay không?”
Điền Tĩnh nắm chặt hai tay, bình tĩnh nói: “Tôi chắc chắn, chính là cô ta!”
Nếu như ngay từ đầu còn chưa rõ, thì trong những ngày ở trại lao động cải tạo này, cuối cùng cô ta hiểu hết rồi, nữ chính Cố Nguyệt Hoài không hề ngu dốt như trong sách viết, mà ngược lại lòng dạ rất sâu xa!
Không nói đến việc cô ta biết sân sau có chôn báu vật, nhưng việc cô ta trồng rau trước, rồi sau đó tình cờ phát hiện ra báu vật cũng đủ để chứng minh chắc chắn bàn tay vàng đã rơi vào tay Cố Nguyệt Hoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play