Trọng Sinh 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 14: Các anh trai tính cách khác nhau


2 tháng

trướctiếp

Nghe được những lời này, sắc mặt ông ta tối sầm lại.

Cố Nguyệt Hoài quay lại nhìn người đang đi đến, ông có dáng người cao to lực lưỡng, gương mặt chữ điền, dưới khóe mắt có một vết sẹo độ khoảng hai ngón tay, ở ấn đường có dấu vết chữ xuyên cực kỳ rõ, cả người toát lên vẻ ngông cuồng, mang lại cảm giác chỉ cần nói một câu không đúng là rút đao ra đánh nhau luôn.

Đây là cha ruột của cô - Cố Chí Phượng.

Ông nội đặt cho cha cái tên này với hi vọng rằng ông có thể trở thành rồng phượng, kế thừa gia nghiệp cho tốt, nhưng tiếc là lúc còn trẻ cha cô đi du học đã không lo học hành, lại còn dính phải cờ bạc cá độ.

Sau khi về nước không lâu, cha cô còn chưa kịp kế thừa gia nghiệp thì tài sản đã mất hết, mấy trăm mẫu ruộng, tất cả đều trở thành tiền đánh bạc rồi trôi đi như nước, ngay cả nhà thờ tổ cũng không giữ được, cuối cùng ông nội đang sống khỏe mạnh cũng bị cha làm cho tức chết, nhà họ Cố cũng bị hủy hoại.

Ngay thời điểm đó, rung chấn xảy ra, xã hội cũng bắt đầu thay đổi theo.

Tục ngữ có câu, trong cái rủi có cái may, còn cái may lại chính là cái rủi.

Vì nhà họ Cố đã bị hủy hoại, nghèo khó cùng cực nên được xếp vào tầng lớp bần nông, được đối xử như những nông dân bình thường, không như nhà của Nhậm Thiên Tường, không chỉ tan cửa nát nhà mà còn bị mọi người khinh thường chà đạp.

Tuy nhiên lúc còn trẻ mẹ cô cũng là một cô chiêu ngoại quốc cực kỳ sành điệu, xinh đẹp, có học thức, có lòng tự trọng, bà không chịu nổi áp lực cuộc sống, càng không thể chấp nhận sự chênh lệch khi từ giàu thành nghèo nên sau khi sinh cô không được bao lâu, bà đã tái hôn.

Kiếp trước, cô vẫn luôn oán hận, tại sao lúc tái hôn mẹ không đưa cô theo để hưởng phúc cùng, sau này cô mới hiểu rằng, thật ra gả cho người thành phố cũng không hạnh phúc lắm nên kiếp này, cô không trách mẹ nữa rồi. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Suy cho cùng mỗi người đều có sự lựa chọn của riêng mình.

"Cha!” Cố Nguyệt Hoài dụi mắt, mỉm cười chạy đến chỗ Cố Chí Phượng, nhào thẳng vào vòng tay rộng lớn và đầy ấm áp của cha, tính kỹ thì cũng phải ba bốn mươi năm rồi cô chưa được gặp ông.

Cố Chí Phượng hơi giật mình, cả người cứng đờ như khúc gỗ.

Hình như ông rất vui nhưng tay chân lại lóng ngóng không biết phải làm sao, xoa đầu Cố Nguyệt Hoài, dè dặt nói: "Bé con sao vậy? Lôi Đại Chùy bắt nạt con à? Con yên tâm, có cha ở đây, không ai ép con được cả!”

Vừa nói, Cố Chí Phượng vừa hung hãn lườm Lôi Đại Chùy, ánh mắt hung dữ sắc bén đến đáng sợ.

"Hừ.” Lôi Đại Chùy biết Cố Chí Phượng cũng chỉ là tên ngốc to con nên không muốn cãi nhau với ông làm gì, lạnh lùng hừ một tiếng rồi xoay người quay về đại đội, ông ta không tin không có Cố Nguyệt Hoài, chẳng nhẽ đường đường là đội trưởng dân quân ông ta lại không giúp được cháu gái của mình?

Lôi Đại Chùy vừa rời đi, bầu không khí bớt căng thẳng hơn hẳn.

“Bé con à, không sao đâu, đừng sợ, có cha ở đây rồi!” Cố Chí Phượng thấp giọng an ủi.

Cố Nguyệt Hoài cảm nhận được sự quan tâm nâng niu của cha với cô, cổ họng như mắc sợi bông ở trong vậy, vừa chua vừa chát.

Cô ôm chặt lấy Cố Chí Phượng, khóc đến khàn giọng.

Cố Đình Hoài nhìn dáng vẻ đau buồn của em gái, vẻ mặt không ổn lắm, chẳng nhẽ chuyện Nhậm Thiên Tường bị lộ rồi à?

"Được rồi được rồi, bé con đừng khóc nữa mà, xem cha mang gì về cho con này!” Vì dỗ con gái vui, Cố Chí Phượng nghĩ đủ mọi cách, chợt nhớ ra lần này mình có mua quà cho con gái nên vội nói.

Cố Nguyệt Hoài ngừng khóc, thấy Cố Chí Phượng dỗ cô như dỗ một đứa bé, cô thấy hơi xấu hổ.

Suy cho cùng, tuổi cô kiếp trước cộng với tuổi bây giờ có khi còn nhiều hơn cha ấy chứ.

Lúc này, một giọng nói kiêu căng ngạo mạn tràn ngập ác ý vang lên: "Ha, vừa nghe có quà mang về là hết giả vờ giả vịt nữa rồi à? Cố Nguyệt Hoài à, diễn thì diễn cho hết chứ, nếu không người khác sẽ thấy ghê tởm lắm đấy!”

Dứt lời, một giọng nói lạnh lùng đầy chán ghét cũng phụ họa thêm: "Chẳng thế à, tao còn tưởng mày biết quay đầu là bờ, biết thương ông Cố rồi cơ, tình cảm mến thương cả nửa ngày, hóa ra cũng chỉ là diễn thôi à?”

"Cố Nguyệt Hoài, mày càng ngày càng chẳng ra gì.”

Cố Nguyệt Hoài khựng lại, ngẩng đầu nhìn hai người chỉ trích cô.

Trong đó có một người sở hữu gương mặt chữ điền tựa Cố Chí Phượng, đôi lông mày sắc sảo kết hợp với đôi mắt nhỏ, kém hơn Cố Đình Hoài một chút nhưng ánh mắt lại sắc như dao, mang một khí chất rất độc đáo.

Đó là anh hai của cô, Cố Duệ Hoài.

Anh hai khá lạnh lùng, đối xử với mọi người luôn mang lại cảm giác xa cách, anh hai rất thích Điền Tĩnh nhưng vì có xuất thân bần nông, cộng thêm không đẹp trai bằng Nhậm Thiên Tường nên không thể trở thành một phần trong ao cá của cô ta.

Sau khi Điền Tĩnh gả chồng không được bao lâu, Cố Duệ Hoài cũng lấy đại một người vợ ở thôn bên cạnh trong đại đội.

Hai vợ chồng không lấy nhau vì tình cảm, cuộc sống khốn khó, còn sinh mấy đứa con nên ngày nào cũng bữa đói bữa no.

Cô vẫn luôn nghĩ rằng anh hai chán ghét, khó chịu với cô, nhưng sau khi cha, anh cả và chồng cô Nhậm Thiên Tường lần lượt qua đời, anh hai đã nhận cô mặc kệ những hiềm khích trước đó.

Thậm chí anh hai còn giảm bớt khẩu phần ăn để tiếp tế cho cô.

Lúc đầu hoàn cảnh trong nhà cũng rất khốn khó rồi, giờ còn thêm một miệng ăn nữa, chị dâu phản đối là đương nhiên, ban đầu gia đình đã chẳng hòa thuận gì cho cam giờ lại càng thêm bất ổn, không lâu sau, anh hai đã phải đối mặt với cảnh vợ con ly tán.

Nhưng dù vậy, anh hai cũng kiên quyết không bỏ rơi cô.

Cuối cùng, vào một hôm tuyết rơi như mưa, trên đường đi làm, anh hai đã bị xe đâm chết.

Tài xế tông rồi bỏ chạy, nhiều năm sau mới bị bắt giữ và chịu hình phạt thích đáng, anh ta nói, lúc trước đâm chết người không phải do say rượu lái xe mà do bị người khác xúi giục, đối phương cho anh ta một số tiền rất lớn, anh ta không cưỡng lại được cám dỗ nên mới gây án. ( truyện trên app tyt )

Kẻ chủ mưu lại chính là người cậu thích, không ai khác ngoài Điền Tĩnh.

Mà Điền Tĩnh khi đó đang ở thủ đô, không chỉ trở thành vợ của quan chức cấp cao, mà sự nghiệp còn rực rỡ như ánh mặt trời ban trưa, nắm giữ hai bí quyết sản xuất nông nghiệp và chăn nuôi, còn xuất khẩu ra cả nước ngoài, làm ăn rất lớn, là triệu phú nổi tiếng khắp nước Z.

Muốn đẩy Điền Tĩnh xuống vực thẳm chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày.

Lúc đó cô chỉ muốn chết quách cho xong, thế nhưng trên đời cô vẫn còn một người thân duy nhất.

Là anh ba của cô, Cố Tích Hoài.

Nghĩ đến đây, ánh mắt cô chuyển sang thiếu niên bên cạnh anh hai.

Dáng người anh ba cao lớn vững chắc, tuy mang trên mình bộ quần áo không phù hợp với bản thân nhưng cả người vẫn toát lên khí chất anh tuấn nho nhã, xét về ngoại hình, chắc hẳn anh ba là người nổi bật nhất.

Cố Tích Hoài là người nhà họ Cố duy nhất thoát khỏi xiềng xích của thôn Đại Lao Tử, thi đậu đại học, trở thành người thủ đô.

Anh ba rất có thiên phú trong việc học hành, năm 1977 sau khi khôi phục kỳ thi đại học, anh ba dứt khoát chọn ôn thi, cuối cùng thi đậu vào đại học Bắc Kinh, còn gặp được người vợ xinh đẹp như hoa ở đó.

Vợ anh ba là người thủ đô chính gốc, cha mẹ đều là cán bộ, gia cảnh cực kỳ tốt.

Theo lý thì cuộc sống của Cố Tích Hoài may mắn như vậy, đáng nhẽ nên sống thật tốt, trở thành ngoại lệ duy nhất trong nhà họ Cố mới phải, nhưng tiếc rằng anh ba lại là người chết thảm nhất.

Anh ba bị Điền Tĩnh sai người đánh chết, trước đó nhà mẹ đẻ của chị dâu ba bị người ta buộc tội nhận hối lộ, rơi vào cảnh ngục tù, lúc đó chị ấy đã mang thai được sáu tháng, nếu không có anh ba ở bên động viên, e là con cũng không giữ được.

Cứ tưởng rằng đây sẽ là một đứa bé có phúc nhưng không ngờ rằng, lúc tin anh ba chết truyền đến, chị dâu ba chịu không nổi đả kích này nên mang theo con nhảy lầu, kết thúc số phận trẻ tuổi bi thảm của bản thân.

Nhà họ Cố họ, lần lượt từng người một, không ai có thể chạy thoát khỏi nỗi bất hạnh do một tay Điền Tĩnh che trời giăng lưới.

Còn cô, nếu không có sự bảo vệ của người kia, chắc chắn sẽ không thể bình yên trải qua hàng chục năm đó.

Ngày ngày cô sống trong thù hận, hy vọng ngày nào đó có thể báo thù rửa hận, bây giờ ông trời cho cô cơ hội nữa, mối thù đẫm máu cửa nát nhà tan, cả nhà chết thảm này sao có thể không báo chứ?!

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp