Trần Nguyệt Thăng hất tay dân quân đang kìm kẹp mình ra, tiến lên trước vài bước đứng chặn trước mặt Điền Tĩnh, nghênh cổ hét lên: “Tôi không sai! Là anh ta sai! Đạo đức suy đồi! Làm nhục phụ nữ! Anh ta nên bị bắt tông vào đồn!”

Điền Tĩnh nhìn bóng dáng vạm vỡ trước mặt, lặng lẽ lùi lại mấy bước để giữ khoảng cách với anh ta.

Không ai nhìn thấy cảnh tượng này ngoại trừ Cố Nguyệt Hoài - người biết rõ mọi chuyện trong lòng.

Kiếp trước cô chỉ nghĩ Điền Tĩnh và Trần Nguyệt Thăng yêu nhau, muốn cưới nhau về, mỗi khi nhìn thấy bọn họ, hai người đều cho thấy tình cảm mặn nồng. Nhưng sau này mới biết làm gì có chuyện yêu đương thắm thiết, chẳng qua chỉ là một người đàn ông đê tiện bị một người phụ nữ tâm cơ lợi dụng mà thôi.

Hóa ra ngay từ lúc này, Điền Tĩnh đã có dã tâm trèo cao, muốn tìm một người đàn ông tốt hơn.

Hoàng Phượng Anh tức điên lên, nhớ lại những gì Trần Nhân đã làm ngày hôm qua rồi nhìn Trần Nguyệt Thăng không biết hối cải là gì đứng trước mặt, trong lòng bà ấy tràn ngập nỗi thất vọng. Nhà họ Trần đã thất bại trong việc nuôi dạy đứa trẻ này, bà ấy nên bớt chút thì giờ đến nhà họ làm công tác tư tưởng.

Bí thư Vương Phúc chắp tay sau lưng, vẻ mặt buồn phiền: “Cậu ta có suy đồi đạo đức, làm nhục phụ nữ hay không do chúng tôi tự biết phân định, thế cậu đánh người là đúng sao? Cậu xem, cậu đánh người ta thành ra cái gì rồi? Không muốn làm tiểu đội trưởng nữa à?”

Trần Nguyệt Thăng nghe thấy thế, mím chặt đôi môi dày, không hó hé câu gì.

Nghe đến chỗ chức vụ tiểu đội trưởng sắp bị tước bỏ, anh ta mới thấy hối hận, vừa rồi không nên hành động thiếu suy nghĩ như vậy.

Lôi Đại Chùy thấy vậy, bước ra giảng hoà: “Được rồi, bọn trẻ đánh lộn cãi nhau thôi mà có gì nghiêm trọng đâu chứ?” Nói xong, ông ta chỉ vào mấy người ở đó: “Mấy người các cậu khiêng nó đến trạm y tế, con nhà địa chủ chẳng đáng giá là bao.”

Cố Nguyệt Hoài nghe thấy lời nói hời hợt này, thầm cười khẩy.

Con cái nhà địa chủ hay nhà tư sản đều không đáng giá, đây là thực trạng xã hội thời bấy giờ.

Đương nhiên, từ trước đến nay Lôi Đại Chùy không lo chuyện bao đồng, sở dĩ ông ta lên tiếng là do Trần Nguyệt Thăng là cháu trai của ông ta!

Qua cách cư xử của hai anh em Trần Nguyệt Thăng và Trần Nhân có thể nhìn ra được tính cách của cha mẹ nhà họ Trần. Nếu đằng sau không có người nâng đỡ, tại sao một gia đình lại có đến hai tiểu đội trưởng? Sao có một cuộc sống sung túc đến vậy?

Người trong phân đội dân quân nhỏ lên đỡ Nhậm Thiên Tường, một giọng nữ yếu ớt vang lên: “Xin chờ một chút.”

Lôi Đại Chùy nheo mắt nhìn về phía phát ra tiếng thì thấy Cố Nguyệt Hoài mập mạp đang đứng trong sân.

Cố Nguyệt Hoài là một người khá có tiếng, suốt ngày bám theo sau cháu trai của ông ta như một cái đuôi. Nhưng hôm qua cô đã gây ra một việc lớn, đưa đứa cháu gái của ông ta ra phê bình trước đại đội nên hôm nay ông ta từ công xã qua đây chính là vì chuyện này. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Trần Nguyệt Thăng trừng mắt với Cố Nguyệt Hoài, anh ta luôn cảm thấy điều cô định nói chẳng tốt lành gì. ( truyện trên app T Y T )

Điền Tĩnh cũng nhướng cặp lông mày lá liễu, đôi mắt to tròn đen láy liếc sang Cố Nguyệt Hoài, không biết cô lại định gây rắc rối gì nữa.

Cuối cùng hôm nay cô ta cũng đã hiểu ra, nữ chính trong tiểu thuyết Cố Nguyệt Hoài cũng không phải dạng vừa, cô vừa mở miệng là đã khiến người ta nhức cả đầu, cô ta phải tìm cơ hội để xử lý cô tránh sau này cô làm hỏng chuyện.

Lôi Đại Chùy lấy một điếu thuốc từ trong túi ra đưa vào miệng, châm lửa một cách thành thạo: “Cô có chuyện gì?”

Cố Duyệt Hoài dè dặt mím môi, mỉm cười: “Hôm qua Nhậm Thiên Tường đến nhà cháu, lén la lén lút nhét thứ gì đó vào túi. Cháu thấy có gì đó không ổn lắm, chú lục soát thử xem sao, có lẽ đó là bằng chứng cho thấy anh ta làm nhục phụ nữ chăng?”

Trần Nguyệt Thăng nghe thấy thế vội chêm thêm vào: “Đúng đó! Soát đi!”

Mặt Điền Tĩnh hơi biến sắc, cô ta không có bất kỳ quan hệ gì với Nhậm Thiên Tường, làm nhục phụ nữ là sao? Nếu tìm ra được chứng cứ gì, cô ta có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch tội!

Nghĩ đến đây, Điền Tĩnh ra sức nhéo eo Trần Nguyệt Thăng.

Trần Nguyệt Thăng quay lại nhìn cô ta, tưởng cô ta sợ nên an ủi: “Đừng sợ, có anh ở đây!”

Điền Tĩnh suýt bật cười thành tiếng, oán thầm trong lòng người như vậy mà cũng trở thành người trong lòng của là nữ chính, điều này cho thấy gu của Cố Nguyệt Hoài tệ cỡ nào!

Lôi Đại Chùy liếc nhìn cháu trai mình, ngậm điếu thuốc trong miệng bước tới, mò vào túi quần Nhậm Thiên Tường và rút ra được một chiếc khăn tay.

Ở thời buổi này, tất cả mọi người, bất kể người lớn hay trẻ em đều mang bên mình một chiếc khăn tay để lau mũi lau miệng. Chiếc khăn tay mà Nhậm Thiên Tường mang theo bên mình cũng không khác gì, ngoại trừ việc nó được làm bằng chất liệu tốt hơn.

Lôi Đại Chùy lắc đầu, giơ chiếc khăn tay về phía Cố Nguyệt Hoài: “Đâu có đồ gì mờ ám đâu.”

Cố Nguyệt Hoài chau mày, từ trong sân đi ra bước đến chỗ Lôi Đại Chùy, đứng bên cạnh một Lôi Đại Chùy cao lớn rắn chắc, cô không hề thua kém ông ta chút nào, trông không có tí gì là dễ thương hay xinh xắn, cô khiến Trần Nguyệt Thăng phải phát ớn.

Một người phụ nữ như vậy cũng dám thích anh ta mà không thấy ngại? Sao cô có thể sánh được với Điền Tĩnh xinh đẹp mê hoặc lòng người chứ?

Cố Nguyệt Hoài không để ý Trần Nguyệt Thăng đang nghĩ gì, cô cầm lấy chiếc khăn tay trong tay Lôi Đại Chùy, đưa lên mũi ngửi thử rồi cau mày, giơ chiếc khăn tay lên nói: “Đội trưởng Lôi, đây không phải chiếc khăn tay bình thường, nó đã được tẩm sevofluran.”

“Sevofluran?” Hàng lông mày rậm của Lôi Đại Chùy xô vào nhau, không hiểu đó là gì.

“Lúc trước bà cháu lâm bệnh, công xã cử bác sĩ đến chữa trị, trong hộp thuốc bác sĩ mang theo có sevofluran, cháu xem qua thì thấy đây là loại thuốc có tác dụng gây mê, có thể dùng để gây mê toàn thân, thuốc phát huy tác dụng rất nhanh.”

Tốc độ nói của Cố Nguyệt Hoài không gấp gáp, mang theo vẻ bình tĩnh khiến người ta tin tưởng.

Nghe vậy, mọi người xung quanh không khỏi há hốc mồm.

Hoàng Phượng Anh càng tức điên: “Đồ vô liêm sỉ! Đúng là một tên trơ trẽn! Con trai nhà địa chủ quả nhiên không phải thứ tốt lành gì. Đội trưởng Lôi, lập tức tống thằng này vào đồn cảnh sát!”

Cố Nguyệt Hoài gật đầu: “Chủ nhiệm Hoàng nói có lý, cầm theo chiếc khăn tay để làm bằng chứng, hoặc là để Điền Tĩnh đi theo, dù sao… Cô ấy cũng là nạn nhân trong truyện này, nhất định phải kiểm tra thật kỹ, nếu không sau này không dám vác mặt ra đường nữa.”

Những lời này vừa nói ra, xung quanh đều im lặng.

Môi Điền Tĩnh run run, ánh mắt phức tạp của người khác nhìn cô ta khiến cô ta cảm thấy bất an.

Cổ Trần Nguyệt Thăng nổi gân xanh, trong tim đau nhói, hét lên: “Cố Nguyệt Hoài! Cô đang nói vớ vẩn gì thế? Đừng hắt nước bẩn lên đầu Điền Tĩnh, cô ấy vô tội!”

Tuy rằng anh ta tin tưởng nhân cách của Điền Tĩnh, nhưng nhìn chiếc khăn trong tay Cố Nguyệt Hoài, trong lòng cũng khó tránh nỗi bất an.

Lời Nhậm Thiên Tường cứ như chuyện đã xảy ra thật vậy, chẳng lẽ tối qua anh ta đã làm gì đó thật?

Cố Duyệt Hoài do dự nói: “Chẳng lẽ Điền Tĩnh muốn cưới Nhậm Thiên Tường thật ư? Nếu cô ấy không đi theo kiểm tra, danh dự của cô ấy có thể sẽ bị hủy hoại, sau này ai dám cưới cô ấy nữa? Đội trưởng sẵn sàng kết hôn với một người phụ nữ “không sạch sẽ” sao?”

“Tôi thì không có ý kiến ​​gì, chỉ sợ đội trưởng Trần sẽ bị người khác bàn tán ra vào.”

Cố Nguyệt Hoài nhún vai, cố ý nhấn mạnh cụm “không sạch sẽ” khiến sắc mặt Điền Tĩnh tái xanh, nhất thời không biết lên tiếng làm sao để vặn lại!

Nếu cô ta không đi, người khác sẽ cho rằng cô ta thật sự bị Nhậm Thiên Tường giở trò, sau này e rằng danh dự của cô ta còn không bằng Cố Nguyệt Hoài, với thanh danh bị bôi nhọ như vậy sao cô ta có thể gả cho nam chính và trở thành vợ của quan chức?

Nhưng nếu cô ta đi, nhờ bác sĩ kiểm tra thì đó cũng là một nỗi nhục lớn. Thời buổi này ai mà muốn đến bệnh viện kiểm tra để chứng minh mình còn trinh tiết? Chuyện này nói ra cũng chẳng hay ho gì!

Cô ta lại bị Cố Nguyệt Hoài gài vào tình thế tiến thoái lưỡng nan!

Hay lắm, khá khen cho Cố Nguyệt Hoài, khá khen cho một nữ chính có miệng lưỡi sắc bén!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play