Pariwat nâng tách cà phê lên nhấm nháp một cách thoải mái, đã tối lắm rồi nhưng anh vẫn ngồi dựa người gác một bên tay ở chỗ bàn làm việc. Bản báo cáo về ngân sách đã -sử dụng kể từ khi bắt đầu dự án từ Monwathu vẫn được mở để đó trên màn hình máy vi tính.
Chi tiết phân chia nhỏ ra được sắp xếp một cách gọn gàng, báo cáo các chi phí theo kiểu mọi đồng mọi cắc, lại còn quản lý giải quyết nguyên vật liệu một cách xuất sắc đến mức tiết kiệm được ngân sách nhiều hơn là dự tính.
Anh vẫn cứ ngồi chiếu ánh mắt nhìn, tìm gối đến lót cánh tay bị bó bột cho đỡ mỏi rồi nâng cà phê lên nhấm nháp tiếp một cách thoải mái tâm tình, khác với người còn lại đang đứng quạu quọ nhìn mưa đổ xuống khắp đảo.
Mùa mưa sắp đến rồi, lần này là mưa đầu mùa, là tín hiệu nhắc nhở kỹ sư dự án như cô phải đốc thúc. Mọi thứ đang tiến triển tốt đẹp nhưng phải dừng hoãn lại. Pariwat suy nghĩ buồn cười khi thấy thiên nhiên tươi đẹp đang khiến cho ai đó cáu kỉnh, anh có cần an ủi cô không đây.
“Không cần lo, chỉ nhiêu đây mưa không làm gì được chúng ta đâu.” Người bình tĩnh hơn lên tiếng trấn an, dù cho bão ập đến đập sập thì anh vẫn có thể chi được hết vì đã làm bảo hiểm dự án xong xuôi rồi.
“Tôi không có lo cho dự án mà tôi lo cho bản thân. Mưa lại cứ rơi chứ, mất thời gian.” Thân hình mảnh khảnh vừa đi vừa than trời than mưa biến mất vào trong phòng cùng sự khó chịu, không bao lâu thì người ngồi bên ngoài nghe thấy tiếng vòi sen.
Có lẽ vì ngồi nhìn màn hình máy vi tính quá lâu nên mắt trở nên mỏi. Pariwat tháo kiếng đang đeo ra, định tìm gì đó trong bếp để ăn, nhưng còn chưa kịp đứng dậy đi đâu thì nghe thấy tiếng vang ầm từ bên trong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT