"Rồi tiếp theo thế nào? Tiếp theo thế nào?” Cuối đầu dây dụ dỗ cho bạn thân kể tiếp cùng sự háo hức.
“Không có gì cả, như đã nói, anh ta chỉ xin giữ lấy để dùng khi cần thiết thôi.” Dù đã khuyên ngăn bao lần rằng không có gì nhưng nhỏ Salee vẫn cứ hồi hộp, nên cô bắt đầu không chắc chắn rằng liệu có suy nghĩ đúng hay không khi kể chuyện này cho bạn nghe. Không chừng sắp nghĩ lung tung hết cả, vì cô và anh đã kết thúc lâu rồi.
“Nhưng mình nghĩ anh ta nhất định ngầm có suy nghĩ gì đó với cậu chắc luôn.”
“Còn muốn nghĩ cái gì nữa? Cậu còn chưa cho mình sợ hay sao?” Monwathu mắng, nhớ đến gương mặt của Pariwat vào lúc đó khi trả lời một cách lạnh nhạt, vì chính chủ không có suy nghĩ gì quá mức hơn điều đã nói.
“Nhưng mà người ta sẽ không đem ra bàn tán sao? Hai người ở riêng trong cùng một nhà với nhau thôi thì sẽ có người suy nghĩ đấy.” Salee suy nghĩ thắc mắc, cuối đầu dây cười lớn và chỉ có thể nghĩ trong lòng.
Có ai muốn đem đi bàn tán chứ, khi mà ngay cả khi làm việc thì còn chẳng muốn nhìn mặt nhau.
“Mon, mình tội nghiệp cậu ghê.” Bỗng dưng Salee thở dài buồn bã khi nghĩ đến rất nhiều sự việc thời gian qua, Monwathu nhướn mày vì có thể phát hiện rõ ràng ra được giọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play