‘Ri, quay lại tử tế nào.’ Giọng của Monwathu khiến cho Pariwat đang mặc áo workshop cũ mà cả hai dùng chung với nhau phải chịu quay lại theo giọng gọi. Khi thấy hộp mắt kiếng trong tay cô, anh liền khom người xuống gần cho bàn tay nhỏ đeo nó lên mặt anh một cách nhẹ tay.
Thời gian về sau anh bắt đầu đau đầu và gáy rất nhiều do phải đọc sách thật lâu trong mỗi một lần. Mắt vốn bị cận thì bắt đầu tệ hơn, khi phàn nàn nhiều cho nghe thì hôm nay anh liền bị ép buộc vào tiệm đo mắt kiếng.
‘Nhìn thế nào?’ Pariwat đứng thẳng người cho cô nhìn rõ, anh không quan tâm quay sang nhìn gương vì nếu cô bảo tốt thì đó là tốt nhất với anh rồi.
‘Giống đám mọt sách.’ Người trong trang phục sinh viên cười lớn khi lần đầu tiên thấy anh có bốn mắt.
‘Thật sao?’ Người hỏi dịch kiếng cho vào chỗ, bắt đầu không chắc chắn. Lần này Monwathu không chịu nói gì ngoài mỉm cười nhẹ nên anh quay sang nhìn gương, không có gì khiến anh buồn cười đến thế, nhưng nếu nó có thể khiến cô cười thì cứ để đi vậy.
Dù cho anh học tốt thật nhưng cũng không phải đám vùi đầu với sách vở cả ngày. Dẫu dạy kèm cho bạn bè nhưng phần lớn thời gian anh đều dành cho việc chơi thể thao, còn không thì lôi cô đến trại tình nguyện phát triển như những đứa trẻ năng động khác. Nhưng anh có điểm tốt chính là có sự tập trung để hiểu điều mà giáo viên truyền đạt lại nhiều hơn người khác, mà Monwathu luôn khen ngợi điều này.
Khi đem gọng cùng với tròng đã được cắt xong xuôi đeo lên thì người dáng cao dịch mắt kiếng cho vào chỗ trước khi quay sang chạm ánh mắt cô, nói như thể có ẩn ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT