Đặc biệt là Khiêm Khiêm, cậu ấy từ nhỏ đã gầy gò yếu ớt, thế nhưng nóng tính và gắt gỏng, thường xuyên ho khan, giống như bé gái nhỏ vậy. Không biết hiện giờ sức khỏe cậu ấy có ổn không?
Tới khi Lộc Dư An rời khỏi đồn cảnh sát, một chiếc xe chậm rãi chạy tới bên cạnh cậu, cửa kính xe hạ xuống, lúc này cậu mới biết Mạc Nhân Tuyết vẫn luôn chờ ở cửa ra vào, không hề rời đi.
Tài xế cười nói: “Sếp Mạc chờ cậu lâu lắm rồi, cậu nhanh lên xe nào.” Đây là tài xế trước đó lái xe trên đường núi.
Lộc Dư An và Mạc Nhân Tuyết ngồi ở đằng sau. Ghế ngồi đằng sau của chiếc xe hơi xa hoa rộng rãi, thoải mái và dễ chịu, nhưng không gian hẹp rút ngắn khoảng cách giữa hai người họ, mùi hoa mộc hương cũng trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Chóp mũi Lộc Dư An ửng đỏ, Mạc Nhân Tuyết đột ngột nghiêng người về phía trước, hơi thở nam tính và nhiệt độ cơ thể anh tới gần, trong lòng Lộc Dư An không tự chủ mà run rẩy, cậu nhịn không được thẳng lưng lên, cố gắng khống chế không để bản thân né ra đằng sau.
Một giây sau, bữa sáng ấm áp đã được đưa tới bên cạnh cậu.
Lộc Dư An nhẹ nhàng thở hắt ra, cậu nhanh chóng nghĩ tới…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play