“Ba ơi, anh ơi! Hai người về rồi.” Một thiếu niên khoảng mười lăm, mười sáu tuổi chạy ra khỏi biệt thự. Thiếu niên có làn da trắng nõn, ngoan ngoãn và đáng yêu.
Cậu ta chạy chậm đến bên cạnh Lộc Chính Thanh và Lộc Vọng Bắc, thân mật lôi kéo tay bọn họ, hơi thở của cậu ta có hơi dồn dập vì chạy đoạn ngắn vừa rồi, cuối cùng lảo đảo suýt chút nữa thì ngã: “Anh Dư An đâu rồi ạ?”
Sắc mặt của thiếu niên trông xanh xao và dường như sức khỏe của cậu ta không tốt lắm.
Lộc Chính Thanh đau lòng đỡ lấy cậu ta, nói: “Dư Ninh, con chậm một chút, lớn như vậy còn hấp tấp bộp chộp.”
Mặt mày Lộc Vọng Bắc cũng nhu hòa hơn.
Lý Dư An gần như có thể xác nhận ngay lập tức rằng cậu ta là đứa trẻ lúc trước.
Ông cụ Lý đã nhíu chặt mày, ông cụ nhìn từ trên xuống dưới thiếu niên trông xấp xỉ tuổi An An, ông cụ chưa từng nghe nói An An có anh em cùng tuổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play