Lộc Vọng Bắc lại nói: "Ông ấy nói với em mình họ gì cũng không quan trọng, có thể là ông ấy mai danh ẩn tích." Nếu không cũng sẽ không phải tìm lâu như vậy mà vẫn mãi không tìm ra.
Lộc Dư Ninh sửng sốt, ngơ ngác nhìn anh mình.
Lộc Vọng Bắc kiên nhẫn giải thích: "Ninh Ninh, em học được kỹ xảo đặc biệt của sư môn bác Dương, em còn đang giữ bức tranh của sư thúc bác Dương nữa, chỉ cần em muốn, em có thể trở thành đệ tử của sư thúc bác Dương." Lộc Vọng Bắc cũng không nói quá rõ ràng.
Nhưng theo anh ta đoán, ông cụ ở công viên rất có khả năng là sư thúc Lý, nếu không thì sao lại có chuyện trùng hợp như vậy. Trùng hợp dạy Ninh Ninh bí pháp sư môn của cụ Nhan, trùng hợp tặng cho Ninh Ninh bức tranh có con dấu riêng.
Nam Thành đông đúc, muốn tìm một người quả thật nói dễ hơn làm, chuyện từ hai năm trước, sư thúc Lý bây giờ khéo cũng lành ít dữ nhiều, nếu ông ấy chết rồi, chỉ dựa vào một đệ tử không tên không tuổi không nơi nương tựa, chắc chắn không thể tìm ra được đệ tử đó. Nếu ông ấy chưa chết, cũng không liên lạc gì với cụ Nhan, chứng tỏ ông ấy không muốn trở về, đệ tử ông ấy càng không trở về.
Nếu dù làm thế nào cũng thành công dã tràng, không bằng mượn cho Ninh Ninh thân phận đệ tử này.
Nếu ông lão ở công viên kia thật sự là sư thúc Lý, Ninh Ninh tất nhiên là đệ tử danh chính ngôn thuận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play