Ở phòng tối thỉnh thoảng sẽ có một số cô, chú chọn lựa họ, phần lớn trẻ con đều không ở lại đây lâu, chẳng mấy chốc sẽ bị những cô, chú đó mang đi.
Nhưng cũng có một số đứa không bao giờ rời đi.
Cậu chính là một trong số đó, lúc mà cậu vừa bị bán, cậu bị mắc bệnh nặng, một con ma ốm không được ưa nhìn, mà tuổi của cậu cũng lớn, tính tình lại ương bướng, không chịu gọi những cô chú đó là ba mẹ, ngày nào cũng nói ba mẹ cậu sẽ sớm đến gặp cậu.
Bởi vậy, cho đến phút cuối cùng vẫn không có ai đưa cậu đi.
Nhưng phòng tối sẽ không nuôi dưỡng đứa trẻ con như cậu, món hàng hạ đẳng sẽ có nơi dành cho món hàng hạ đẳng, dù không bán được cũng vẫn có thể bắt bọn cậu kiếm tiền.
Ngôn ngữ trong nghề của bọn họ có một câu là ‘Lời sinh, lỗ chặt’ (*), những đứa trẻ không bán được thì sẽ xử lý một chút rồi bắt đi ăn xin, cậu tận mắt chứng kiến họ vặn đùi một đứa trẻ bị thiểu năng trí tuệ thành hình thù dị dạng, dùng xe ván gỗ đưa xuống đường phố.
(*) ‘Lời sinh, lỗ chặt’ có nghĩa là những đứa trẻ nào có thể bán được thì bọn buôn người sẽ bán đi để lấy tiền; còn những đứa trẻ không có ai mua bọn chúng sẽ bẻ tay, bẻ chân,... khiến mấy đứa nhỏ trở nên tàn tật để đi ăn xin, kiếm tiền cho bọn chúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play