Nghe Lộc Dư An nói vậy, cụ Nhan vô thức nhìn sang, không ngờ tác giả bức tranh lại là chàng trai trẻ này, tuổi còn nhỏ mà đã đi màu chắc và bén vậy rồi, quả là Trường Giang sóng sau xô sóng trước.
Thấy không thể chối cãi được nữa, mọi người trong Chiếu Đức Trai cũng nhìn sang, ông chủ ấp úng nói: “Cậu đã bán cho tôi rồi, thì chính là tranh của tiệm tôi.”
Trong đám đông xung quanh có người lên tiếng: “Câu này không sai, nhưng rõ ràng là tranh của cậu thanh niên này, sao lại biến thành tranh của cụ Nhan rồi?”
“Thì thì thì— Thì là do tôi nhìn nhầm!”
“Bức tranh đẹp của tôi bị các người làm hỏng rồi, cái này là sự thật nhé!” Ông chủ lại đỏ mặt ăn vạ: “Cậu xem mảng mực lớn như vậy, sao mà bán được nữa!”
“Trừ phi cậu có thể làm vết mực đó biến mất, nếu không thì tôi sẽ không đồng ý hoàn tiền.”
Lộc Dư An không muốn tranh luận với ông ta, cậu nói: “Nếu không nhìn ra vết mực, ông sẽ đồng ý hoàn tiền, đúng chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play