Nhưng những suy nghĩ này cũng chỉ là thoáng qua, ngay lập tức bị giọng nói của con trai cả cắt đứt.
“Dạo gần đây Dư An cũng học à? Sao không nói với mọi người?” Lộc Vọng Bắc nói bằng giọng điệu hời hợt.
Lộc Chính Thanh cũng nghĩ như vậy, có thể là Dư An mới học gần đây nên mới không nói cho bọn họ biết.
Lộc Dư An thật ra cũng không phải là người hay nói chuyện, đặc biệt là một năm gần đây, cậu càng ngày càng trầm tính.
Lộc Vọng Bắc nghĩ là Lộc Dư An cũng chẳng biết bao nhiêu.
Vậy nhưng mà Lộc Dư An đứng thẳng, đi đến trước mặt bọn họ: “Không, không phải gần đây mới học, em đã học từ lâu rồi.”
Cậu chỉ cảm thấy thật nực cười.
Chuyện này cậu chưa từng cố ý giấu giếm bao giờ, vậy mà cậu ở nhà họ Lộc suốt bốn năm, không một ai phát hiện ra, cũng chỉ có thể là họ không để ý mà thôi.
Nhưng mà bây giờ chuyện cậu biết vẽ tranh lại bị một người chỉ gặp có mấy lần phát hiện ra.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT