Ấy vậy mà cậu thiếu niên lại ăn một cách rất nghiêm túc, ngay cả chút vụn bánh ngọt bên cạnh cũng được cậu dùng thìa nhỏ múc lên miệng ăn, không hề lãng phí dù chỉ một chút.
Thật ra thì Mạc Nhân Tuyết không đánh giá cao tính cách của cậu thiếu niên, thế giới của người trẻ tuổi không phải lúc nào cũng là một màu đen, cậu nên thật tự do, tùy ý, tính cách cứng đầu, bộc trực của Lộc Dư An trong mắt anh, không cần thiết phải như vậy.
Mạc Ân Tuyết đang cầm ly rượu champagne, anh nhấm nháp một chút rượu từ ly thủy tinh, sau đó nghĩ một lúc rồi bắt đầu mở đề tài: “Bánh ngon lắm à?” Anh là người thuộc thế hệ anh lớn trong những người cùng trang lứa, không thích nói đùa, anh cũng đã quen với sự sợ sệt của các em trai, em gái phía dưới.
“Rất ngọt.” Lộc Dư An trả lời trong vô thức. Khi ăn tới phần chocolate kia thì cậu cẩn thận dùng thìa gạt phần chocolate sang một bên. Thật ra, chỉ cần bắt đầu trò chuyện, sự lúng túng giữa hai người cũng dần biến mất, Lộc Dư An ăn từng miếng từng miếng, đến khi ăn hết miếng cuối cùng, cậu tiện tay đặt đĩa sứ lên trên lan can, hít một hơi thật sâu, cuối cùng cậu cũng nói ra mục đích của việc mình đến đây: “Có một số loại màu vẽ rất đặc biệt, đặc biệt là quặng sắt, có một số loại màu vẽ từ quặng sắt đã biến mất hoàn toàn, ví dụ như thời nhà Tống.”
Cậu đã nói hết những gì cần nói, Mạc Nhân Tuyết có nghe hay không thì không phải việc của cậu, dù sao thì cậu cũng không còn nợ ân tình gì của Mạc Nhân Tuyết nữa.
Mạc Nhân Tuyết trong chốc lát đã hiểu ý mà Lộc Dư An nói, trong lòng anh ngạc nhiên, bỗng nhiên hiểu được, thiếu niên chỉ muốn nhắc nhở mình, [Bước chân trên núi tuyết] sẽ không có bản gốc vẽ bằng màu từ thời nhà Tống, ngoài ra thì cậu không còn mục đích nào khác.
“Cảm ơn.” Nhưng dù trong lòng có kinh ngạc đến mức nào thì trên mặt anh vẫn luôn bình tĩnh như vậy, nghiêng đầu nhìn về phía Lộc Dư An, lại thấy Lộc Dư An dường như vừa trút được một gánh nặng mà thở phào một cái, ngay cả bước chân cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Mạc Nhân Tuyết bỗng bật cười.
Cậu rời khỏi vườn hoa trong thoáng chốc, chỉ còn lại một chiếc đĩa sứ màu xanh da trời nhỏ trên lan can làm bằng đá hoa cương màu trắng, trên chiếc đĩa sạch sẽ chỉ còn lại một miếng chocolate nhỏ nằm lẻ loi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT