Buổi tối, Mạc Nhân Tuyết cũng không ở lại ngôi nhà nhỏ này.
Bạn của Mạc Nhân Tuyết từ Hong Kong đến Nam Thành.
Triển lãm tranh ở Nam Thành cũng là một việc quan trọng khó mà gặp được trong giới hội họa, mà lần này vì để giúp Dư An, cụ Nhan đã lấy một bức tranh do mình vẽ để tham dự buổi triển lãm tranh để tăng sự nổi tiếng, có rất nhiều thương nhân có hứng thú với tác phẩm nghệ thuật cũng nghe tin mà đến.
Phải biết rất lâu trước kia tranh của cụ Nhan cũng chỉ xuất hiện trong những buổi đấu giá cao cấp, mỗi bức tranh cũng đã có giá trên trời.
Vì đám bạn này toàn mấy người bạn lâu năm với nhau cả, nên mọi người cũng muốn chén chú chén anh. Hứa Thiệu Lâm đề nghị đến quán bar mới mở ở Nam Thành. Ban đầu mọi người nghĩ người đầu tiên từ chối chắc chắn là người bạn đang dẫn con cái đi theo cơ, ai mà ngờ Mạc Nhân Tuyết không cần nghĩ đã lên tiếng từ chối: “Không được, Dư An nhà tôi sắp phải thi cuối kỳ rồi, tôi không thể về nhà quá trễ được.”
Tuy rằng trước kia Mạc Nhân Tuyết cũng không thích ra vào những nơi như quán bar lắm, nhưng anh vẫn luôn đến ngồi chung vui với bọn họ một lát.
Mấy người bạn tò mò hỏi: “Dư An?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT