Bọn họ vừa về đến, Quýt hề đã được người ta mang đến từ trước đang phập phồng cái bụng béo tròn cắn dép lôi đến, ánh mắt trong suốt khôn lanh đứng ở trước mặt Dư An. Sau khi Dư An nhập viện, đã rất lâu rồi nó chưa được gặp Dư An.
Dư An nhìn ánh mắt long lanh và cái đuôi ngoắc ngoắc của Quýt hề, động tác chuẩn bị thay dẹp chợt ngừng lại.
Nói thật thì cậu vẫn có hơi cảm động, được boss mang dép đến cơ mà.
Thật ra Quýt hề không đẹp, chỉ có thể nói là cái dáng vẻ béo tròn lông mượt này nhìn tốt hơn kiếp trước nhiều. Thiếu niên bế con mèo tên Quý hề lên, cảm động nói: “Ba cũng nhớ con lắm.” Từ trước đến nay cậu luôn nhận mình là ba của Quýt hề.
Quýt hề ngẩng đầu lên hạnh phúc dựa vào Dư An.
Hạ Dịch Khiêm đi theo sau lưng Mạc Nhân Tuyết và anh trai nhìn thấy cảnh này, không nhịn được khinh thường hừ một tiếng.
Con mèo xấu xí này đúng là sống hai mặt, nó có thể đoán trước được ai trong nhà là người có tiếng nói, nên nó điên cuồng lấy lòng cụ Nhan. Nó không thèm xem cậu ấy ra gì, mà cụ Nhan thì yêu ai yêu cả đường đi lối về, chỉ mấy ngày ngắn ngủi nó đã trở thành ‘mèo của Dư An ngoan quá’ trong miệng của cụ Nhan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play