Lộc Dư An quay đầu nhìn Mạc Nhân Tuyết.
Mạc Nhân Tuyết suy nghĩ một chút rồi an ủi nói: "Giá trị nghệ thuật của một họa sĩ cũng không được đo bằng giá trị thị trường của người đó đâu em."
Cụ Nhan không hài lòng nói: "Dư An, cháu đừng nghe Nhân Tuyết, người nó toàn mùi đồng tiền không thôi."
Lộc Dư An nghiêm túc nhìn Mạc Nhân Tuyết, sửa lại: “Anh Nhân Tuyết rất lợi hại.”
Cụ Nhan nghe vậy, trong lòng lập tức ghen tuông: “Chẳng lẽ ông không lợi hại sao?” Lão không nên giao Dư An cho cháu ngoại của mình, bây giờ thì hay rồi, cứ như thể lão là người ngoài vậy.
Mạc Nhân Tuyết thao túng thị trường nghệ thuật lâu như vậy, anh rất có lòng tin vào tranh của Dư An, thậm chí anh còn cảm thấy triển lãm tranh lần này của Dư An có thể sẽ có bất ngờ.
Nhưng những lời này bây giờ anh lại không thể nói ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play