Lần này Hứa Thiệu Lâm cũng không thấy rõ nội dung là gì, nhưng lo lắng trong đáy mắt Mạc Nhân Tuyết tản đi, khóe miệng lại nhếch lên một đường cong hiếm thấy, hai đầu lông mày giãn ra không ít. Mạc Nhân Tuyết rất ít khi lộ ra nụ cười như vậy sau khi trị liệu tâm lý. Thậm chí cái giai đoạn vừa mới bắt đầu tiến hành phương pháp trị liệu này, cứ sau mỗi lần trị liệu, Mạc Nhân Tuyết đều sẽ cảm thấy chán nản suốt mấy ngày.
Hứa Thiệu Lâm đang do dự có nên hỏi hay không, là bác sĩ tâm lý của Mạc Nhân Tuyết, những thứ có thể khiến cho tâm trạng của Mạc Nhân Tuyết thay đổi mạnh mẽ anh ấy đều nên biết rõ.
Nhưng mà điều ngoài dự liệu của anh ấy là Mạc Nhân Tuyết cũng không có ý định giấu diếm, hoặc là nói anh thậm chí còn chờ không nổi, nhếch môi với Hứa Thiệu Lâm, hiếm khi lộ ra một nụ cười nói: "Vừa mới nhận được tin, Dư An lấy được giải Vàng của Cúp Khải.”
Giọng nói của anh hơi cao lên, giọng điệu không che giấu được sự kiêu ngạo và khoe khoang không dễ phát hiện.
Hứa Thiệu Lâm hơi ngơ ra, là bạn thân nhiều năm, anh ấy rất hiếm khi thấy bạn thân lộ ra cảm xúc như thế. Cho dù năm đó Mạc Nhân Tuyết đứng trước hội đồng quản trị nhà họ Mạc cũng bình tĩnh không chút sợ hãi, vậy mà hôm nay lại bởi vì một giải thưởng Khải mà vui vẻ đến độ này.
Song Mạc Nhân Tuyết lại hoàn toàn không nhận ra, anh không thể ngăn được khóe môi đang cong lên, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, anh có chút đăm chiêu nói với Hứa Thiệu Lâm: "Nếu đứa nhỏ nhà mình đạt được thành tích, phụ huynh khích lệ một chút cũng là bình thường, đúng không.”
*
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT