Bây giờ những nghệ thuật gia này đang ở độ tuổi ra mắt tác phẩm, từ khi Mạc Nhân Tuyết ký hợp đồng với họ, cho tới bây giờ, chỉ trong vài năm ngắn ngủi, giá trị tác phẩm của họ đã tăng lên hơn mười ngàn lần, tỷ lệ hoàn vốn kinh người này thường khiến Hứa Thiệu Lâm phải cảm thán, hoá ra cách kiếm được nhiều tiền nhất trên thế giới này thì ra là đầu tư vào tác phẩm nghệ thuật.
Tuy rằng giàu nứt đố đổ vách, nhưng bên trong Mộ Viên lại mang đầy vẻ trang nhã và tinh xảo của Trung Quốc.
Khi Hứa Thiệu Lâm tìm thấy bạn thân, Mạc Nhân Tuyết đang xử lý công việc hàng ngày của Mộ Viên, tâm trạng của anh có vẻ không vui cho lắm, người quản lý đứng trước bàn làm việc có vẻ nơm nớp lo sợ. Vẻ ngoài của Mạc Nhân Tuyết có tám phần là di truyền huyết thống ngoại quốc từ ông nội, đường nét khuôn mặt rất sắc nét, lông mày cũng rậm, khí chất lạnh lùng, lúc không nói lời nào thì khí chất cả người đầy vẻ lạnh lùng theo kiểu người lạ chớ đến gần.
Nhưng Hứa Thiệu Lâm luôn cảm thấy gần đây dường như sự lạnh lùng của bạn thân có chút thay đổi.
Quản lý bộ phận đã hoàn thành báo cáo về kế hoạch cho triển lãm tranh nhỏ lần này, giương mắt lên nơm nớp lo sợ chờ đợi kết quả, nhưng từ vẻ cau mày của sếp Mạc có thể nhìn ra, sếp Mạc không hài lòng mấy với báo cáo này, mí mắt anh ta lại không khỏi giật giật.
Mà đúng lúc này, điện thoại di động của Mạc Nhân Tuyết vang lên một tiếng, anh cầm lấy điện thoại di động đặt ở một bên bàn làm việc lên, không biết nội dung bên trong điện thoại di động là cái gì, thế nhưng đôi mày nhíu chặt của Mạc Nhân Tuyết lại từ từ giãn ra.
Quản lý vốn đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị anh mắng một trận, không hiểu sao lại được tha, chỉ nghe anh dặn dò làm lại một bản khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT