Sau khi đuổi ông ta đi, cụ Nhan chống gậy thở hổn hển, nhìn Lộc Dư An mà đau lòng nói: “Cháu đừng nghe sư huynh Dương của cháu nói nhảm, cháu cũng đừng trách nó, trước giờ nó là người bảo thủ thế đấy, về sau nơi này của ông sẽ là nhà của cháu, chỉ cần cháu không đồng ý thì không ai được phép đưa cháu đi.”
Lộc Dư An nhìn cụ Nhan và Mạc Nhân Tuyết, chậm chạp gật đầu.
Trên đường về, hai người đi qua một con hẻm nhỏ.
Tuy là ban ngày nhưng ánh mặt trời không chiếu được vào trong hẻm, con hẻm nhỏ u ám, tối tăm càng lộ ra sự hỗn tạp.
Lộc Dư An rất quen thuộc với tình huống này, kiếp trước cậu từng thuê nhà ở đây, đi đến đây cậu không thể không ngoái đầu lại nhìn về nơi Quýt hề thường xuất hiện.
Cậu được biết từ người thuê nhà ở kiếp trước rằng Quýt hề chỉ mới hoạt động ở khu vực này một năm trước khi cậu chuyển đến đây.
Tính đến thời điểm hiện tại, không biết Quýt hề đang đi lang thang kiếm ăn ở đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play