“Giống như Lộc Dư Ninh sao?” Lộc Dư An cười khinh bỉ hỏi ngược lại ông ta.
Lộc Chính Thanh sửng sốt nói: “Dĩ nhiên là giống Dư Ninh rồi.”
Người thiên vị sẽ không bao giờ phát hiện ra bản thân mình là người thiên vị, ở góc độ của Lộc Chính Thanh, ông ta luôn đối xử với Dư Ninh và Dư An như nhau, thậm chí là vì tính cách tùy hứng của Dư An mà ông ta đã tốn kha khá công sức để giải quyết mớ hỗn độn của Dư An ở trường.
Nhưng không ngờ Lộc Dư An lại nói: “Giữa con và Lộc Dư Ninh, ba chỉ được được chọn một người thì sao? Một là con, hai là cậu ta.”
Cuối cùng Lộc Chính Thanh cũng cau mày lại: “Các con đều là con của ba.” Nhưng ông ta vẫn kiên nhẫn khuyên Lộc Dư An, ông ta chỉ nghĩ rằng mình chưa mang đủ cảm giác an toàn cho Dư An: “Cho dù Dư Ninh không ở đây, sự quan tâm của ba đối với con chưa từng vơi đi.” Ông ta chìa tay ra muốn nắm lấy tay Lộc Dư An.
Ông ta chưa từng nghĩ đến việc bỏ rơi bất kỳ người con nào của mình.
Tuy Dư Ninh được nhận nuôi nhưng tình cảm đã được vun vén hơn mười năm nay, trong lòng ông ta thì cậu ta không khác gì con ruột của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT