May mà Mạc Nhân Tuyết không để ý.
Đây là điều duy nhất mà Lộc Dư An cảm thấy may mắn vào lúc này.
Mạc Nhân Tuyết cởi áo vest ra đưa cho Lộc Dư An rồi cởi cúc ống tay áo sơ mi.
Lộc Dư An hơi lúng túng mím môi lại, cúi đầu cầm áo khoác của Mạc Nhân Tuyết.
Mà Mạc Nhân Tuyết sau khi chuẩn bị xong cũng nhanh chóng leo lên trên đống đồ gia dụng hỏng, đồ gia dụng bằng gỗ phát ra tiếng kẽo kẹt, Lộc Dư An đứng ở dưới nhìn, cậu cảm giác chỗ đồ ấy cao hơn so với tưởng tượng của cậu, cũng nguy hiểm hơn nữa, cậu nhìn mà toát mồ hôi thay Mạc Nhân Tuyết.
May mà Mạc Nhân Tuyết không phải là người lười vận động, cơ bắp dưới áo sơ mi của anh vừa rõ nét mà vừa khỏe khoắn, cuối cùng anh tóm lấy cổ con mèo màu cam và nhảy xuống một cách gọn gàng.
Quýt hề ngoan ngoãn để Mạc Nhân Tuyết xách cổ giữa không trung, nó còn kêu meo meo lấy lòng Lộc Dư An.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT