Đôi mắt của người đàn ông tối tăm và sâu thẳm, con ngươi rất đen làm cô có cảm giác như cả người bị nhìn thấu vậy.
Nhưng có lẽ chỉ là ảo giác mà thôi, Trần Ký Bắc nhanh chóng thu mắt lại giúp cô lấy đũa.
Nhưng trong lòng Hạ Thược vẫn có một cảm giác gì đó khó hiểu, cô cẩn thận nhớ lại từng lời mình nói, không cảm thấy có để lộ ra điều gì. Đây là thời đại thiếu thốn những sự vật để giải trí về tinh thần, có rất nhiều người ngay cả chữ cũng không biết nên sẽ không có khả năng biết cái gì gọi là xuyên không và xuyên sách.
Nhưng thấy tình hình càng ngày càng trở nên căng thẳng, vì vậy cô tìm cơ hội bù cho mình thêm một câu.
“Em đã nói mà sao tự nhiên nhắc đến chuyện bán đồ trong lòng em liền hoảng hốt thì ra là có dự cảm.”
Khi đó, bạo loạn đã xảy ra ở một số nơi nhưng Giang Thành không bị ảnh hưởng như tưởng tượng vì nằm ở vị trí xa xôi. Ít nhất các xưởng vẫn hoạt động bình thường, vào dịp tết trung thu thì vẫn làm bánh trung thu và không hề xuất hiện tình huống ngừng hoạt động gì cả.
Trần Ký Bắc đang rũ mắt uống nước, nghe xong không nói gì: “Bán Hạ chờ em kể chuyện xưa kìa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play