Chủ yếu là vì trên người thằng nhóc này quá bẩn, bùn lắm lem đầy người chưa khô, giày giẫm đến đâu là đầy bùn đến đó.
Trần Ký Bắc đạp xe đi qua, Hạ Thược cũng ngửi thấy mùi chua thối của mương mùa hè.
Không cần nhìn thì cô cũng có thể tưởng tượng ra lúc này Tôn Thanh tuyệt vọng đến mức nào, nhưng Đại Cường đầy bùn vẫn cười toe toét, cười vui vẻ đến mức không hề sợ hãi chút nào.
Quả nhiên Tôn Thanh nghiến răng: “Sao lúc trước chị lại không ôm Bán Hạ chứ? Sinh một cô bé dịu dàng, ngoan ngoãn tốt biết bao nhiêu.”
“Nếu sinh một bé gái mà đen như anh Khương mà không lấy được chồng thì sao?" Hạ Thược quay lại mỉm cười.
Tôn Thanh dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn con trai rồi nói: “Cũng đúng, đêm khuya thế này thì chị cũng chẳng nhìn thấy hai người bọn họ đâu.”
Đại Cường đầy bùn nhìn thấy Hạ Thược rất vui mừng nói: “Dì Hạ, Dì Hạ, anh Đông Đông!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT