Mẹ Hạ có chút bất ngờ nhưng không giấu được sự vui mừng: “Đứa nhỏ này thật là, trong quân đội vất vả như vậy cũng chỉ có chút tiền trợ cấp như thế mà thôi, sao nó không tự giữ lại cho mình đi? Một bà già như mẹ thì mua đồ ăn ngon làm cái gì cơ chứ?"
"Cho mẹ thì mẹ cứ cầm đi, tốt xấu gì cũng là tâm ý của Vạn Huy mà.”
Khi Hạ Thược kết hôn thì Hạ Vạn Huy vẫn luôn chạy đôn chạy đáo khắp nơi nên Tôn Thanh vẫn có ấn tượng với cậu: “Lúc đó nhìn vẫn giống như trẻ con, không ngờ trong nháy mắt lại làm lính rồi, còn biết gửi tiền cho thím Hạ nữa, thím Hạ đúng thật là may mắn mà."
Các con của bà đều hiếu thảo nên mẹ Hạ vô cùng vui mừng, vừa nghe như vậy thì trên mặt không nhịn được mà nở nụ cười.
Hạ Thược đọc chi tiết bức thư cho bà nghe, trong thư không chỉ gửi tiền mà còn kể rất nhiều về cuộc sống trong quân đội. Mỗi ngày ăn cái gì, tập luyện lúc mấy giờ, tiểu đội trưởng có chút hung dữ rồi lại có thể quen bạn bè mới…
Mặc dù biết chắc chắn là cậu chỉ nói chuyện tốt không kể chuyện xấu, nhưng mẹ Hạ nghe xong cũng thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Đang suy nghĩ thì cậu anh trai trong tay Tôn Thanh cử động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT