Lúc đi ra cửa còn hỏi Khương Bách Thắng: “Là cậu đi tìm cha mẹ vợ của cậu đến đây có đúng không?”
Khương Bách Thắng giả ngu: “Không phải là cháu đi mua đồ ăn sao? Đụng mặt nhau cho nên mới nói vài lời thôi.”
Họ vừa rời đi thì mẹ Tôn liền rút lại vẻ hung dữ, hỏi con gái: “Con có sao không?”
Tôn Thanh không nói gì, nước mắt vừa mới ngừng lại rơi xuống.
Mẹ Tôn kéo cô ấy ngồi xuống cạnh giường, thở dài nói: “Cũng may Bách Thắng phản ứng nhanh, mà Tiểu Trần nhà đối diện con cũng đi báo tin cho chúng ta.”
Cha Tôn chậm rãi bước vào, vỗ nhẹ vào lưng con gái: “Nếu con vẫn còn chưa hết giận thì để mẹ con đánh bọn họ một trận đi."
"Sao ông không đi đánh?" Mẹ Tôn giận dữ trả lời, lại tìm khăn tay cho con gái: “Được rồi, đừng khóc nữa, khóc vì loại người này không đáng đâu. Có sức khóc thì còn không bằng nghĩ cách giải quyết chuyện này đi, con và Bách Thắng cũng không thể để cả một đời không có con được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT