Nếu kéo dài thêm mấy tháng nữa thì nho mùa thu sẽ được thu hoạch. Đến lúc đó không còn đủ thùng, chẳng lẽ bọn họ lấy không khí đựng sao?
Giữa muốn thể diện và lợi ích thì đương nhiên xưởng rượu chọn lợi ích, chỉ là nhờ một người khác đến bàn bạc việc này mà thôi.
“Bọn họ đặt thùng với công ty thổ sản, mà làm những cái này sẽ chiếm dụng giờ làm việc. Hoa hồng không nhiều lắm nhưng cũng được một đồng một cái.”
Vậy thì cũng không tệ, hơn nữa anh vừa được tăng lương một bậc, mỗi tháng có thể có đến gần 60 đồng.
Nhưng nếu loại chuyện này xảy ra trước đây thì có lẽ anh sẽ không nói ra cho đến khi phát tiền lương rồi đưa cho cô. Khi ấy anh mới giải thích cho cô hiểu đôi chút.
Hạ Thược phát hiện đợt chiến tranh lạnh trước đây vẫn có ích, nghĩ tới nghĩ lui liền dứt khoát có qua có lại, cô nói với Trần Ký Bắc chuyện xảy ra trong phân xưởng: “Bốn người bị nghi ngờ nhiều nhất hiện nay đều là bốn người này, nhưng không có bằng chứng. Muốn dụ rắn ra khỏi hang nhưng chuyện sổ ghi chép vừa mới nổ ra đã làm đối phương suýt nữa lòi đuôi. Cho nên trong khoảng thời gian này hắn nhất định sẽ hết sức thận trọng, có lẽ sẽ không dụ ra được nữa đâu.”
Thực ra người cô nghi ngờ nhất là phó chủ nhiệm Thường, nhưng không có chứng cứ thì nghi ngờ cũng chỉ có thể là nghi ngờ. Nhỡ đâu cô tính sai thì chắc chắn sẽ gặp rắc rối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT