Hạ Thược nói xong thì Lão La thực sự cảm thấy có gì đó không ổn: “Có thể là không có kinh nghiệm, nhưng chắc chắn sẽ không bất cẩn như vậy.”
“Hy vọng là do em suy nghĩ quá nhiều.” Hạ Thược nói: “Em luôn cảm thấy việc mất sổ ghi chép lần này hình như có chút giống như đợt bánh nguyên tiêu lần trước."
Đều là phát hiện ngoài ý muốn và cùng là gây ra một trận ồn ào lớn. Lại cùng một kết thúc qua loa. Mà kết quả cũng ngoài dự đoán của mọi người.
Hạ Thược không phải là người dựa vào trực giác, nhưng hai điều này cũng khiến cô cảm thấy khó chịu như nhau.
Lão La cũng biết cô không phải loại người làm việc không có mục đích: “Việc này thầy biết rồi, thầy sẽ tìm người tra xem là ai đã xử lý công việc cho hắn.”
Hạ Thược không nói nhiều nữa, hỏi sang chuyện khác: “Cuối cùng lò nướng mới của xưởng đã được phê duyệt chưa ạ?”
"Đã phê duyệt rồi. Bánh cung đình bán chạy như vậy, nhưng sản xuất không theo kịp, chẳng lẽ không phê sao?" Lão La hừ lạnh một tiếng: “Bọn họ là lãnh đạo đó, chỉ cần mở miệng một câu là có thể giải quyết vấn đề rồi. Vậy mà cứ cà rề cà rề nhất quyết phải mở họp cãi cọ, thầy nhắc cái chuyện này với bọn họ hơn một năm rưỡi rồi đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT