Còn có người hỏi Hạ Thược tình huống cụ thể, Hạ Thược chỉ cười nói: “Quả thật là đã tìm được đồ rồi." Cô cũng không nói nhiều thêm câu nào nữa cả.
Khi trở lại phân xưởng tạm thời, Lão La đã lấy lại bình tĩnh, chậm rãi ngồi vào bàn uống trà.
Tuy nhiên, Hạ Thược chỉ nhìn thoáng qua vẻ mặt điềm tĩnh của ông thì cũng biết ẩn sâu bên trong đó là những gợn sóng không ngừng, cô đi tới lấy cái ly tráng men trong tay ông ra: “Lạnh hết cả rồi, thầy còn muốn uống nữa sao?”
Lão La sửng sốt, Hạ Thược đã cầm phích nước nóng lên đổ đầy nước nóng cho ông.
Cái ly tráng men đã trở lại tay, cũng đã không còn lạnh như trước nữa. Ông dừng lại một chút, cụp mắt xuống nhấp một ngụm, cảm giác có một dòng nước ấm chảy xuôi vào thân thể và cũng chảy xuôi vào lòng ông. Lúc này sự lạnh lẽo mới tràn ra khỏi cơ thể ông.
Ông vô thức nhấp thêm một ngụm nữa rồi hỏi Hạ Thược: “Em cũng nghĩ là hiểu lầm sao?”
Hạ Thược không cho rằng đây là hiểu lầm, mặc dù theo lý mà nói. Quả thật là đối phương không nên trộm đồ đi, như vậy sẽ tăng nguy cơ bị lộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT