Cái vẻ mặt chẳng khác nào là ăn trộm của Tôn Thanh rõ ràng là chuyện mà cô ấy đang muốn nói không phải là chuyện tốt lành gì. Hơn nữa người cả hai người họ đều biết, mà còn có thể làm cho cô ấy hả hê như vậy thì chỉ có nhà họ Lý mà thôi. Còn lại Đới Trường Khánh thì tên đó không phải là người nữa rồi, không những thế hắn vẫn còn đang ngồi ở trong tù kia kìa.
Quả nhiên, Tôn Thanh chế nhạo: “Lý Lai Đệ kia ấy, hình như có thai rồi.”
“Có thai?” Hạ Thược có chút kinh ngạc, nhưng cũng không phải là quá ngạc nhiên.
Tôn Thanh luôn cảm thấy phản ứng của cô không nhiệt tình như mong đợi: “Không phải là em đã biết rồi đấy chớ?"
“Làm gì có.” Chỉ là Hạ Thược đã từng bắt gặp Lý Lai Đệ đi ra từ nhà trưởng khoa Thạch vào lúc nửa đêm mà thôi, nhưng vẫn rất phối hợp mà hỏi: “Sao chị biết vậy?”
“Chẳng phải là nhà Xuyên Tử rất gần với nhà cô ta sao? Xuyên Tử đưa Vân Anh về quê Dương Thụ đón tết nên đến nhờ chị cách hai ngày đến đó một lần để đốt giường đó, tránh cho cái việc đi suốt một thời gian dài không đốt rồi chờ bọn chúng trở về thì sẽ lạnh. Em cũng biết mà, chủ nhà của thằng bé khá bận rộn nên chưa bao giờ quản ba cái chuyện này cả.”
Thật ra không phải là bận rộn mà khá là thờ ơ, bọn họ chỉ thu tiền thuê nhà mà thôi chứ mấy cái chuyện khác thì hoàn toàn mặc kệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT