Vì chỉ có một lưỡi dao nên việc giữ thăng bằng đặc biệt khó khăn. Nhưng mà cô vẫn biết trượt chỉ là phải giả vờ không biết làm thế nào rồi nghiêng mình lệch hai lần một cách tượng trưng.
Sau đó mỗi lần nghiêng một cái thì Trần Ký Bắc đều có mặt kịp thời đỡ cô lại. Chị dâu hai Tần nhìn thấy thế mà không khỏi bật cười.
Được mấy lần, Hạ Thược mệt mỏi không thèm giả vờ nữa mà cô liền thể hiện năng khiếu dị bẩm vừa học là đã biết ngay, giống như người nào đó vừa mới lên xe là đã biết lái vậy.
Ngày hôm sau chị dâu hai Tần phải trực ban, mà Tần Thư cũng đã đỡ hơn rất nhiều nên Lục Trạch Đồng lại đưa hai người đến cửa hàng bách hóa.
Trong dịp tết thì các cửa hàng bách hóa ở tỉnh thành chỉ mở cửa nửa ngày và đóng cửa vào lúc hai giờ chiều. Tuy nhiên, mùa đông ngày ngắn nên có rất nhiều người ở Đông Bắc có thói quen ăn hai bữa ăn trong dịp tết, một bữa lúc chín mười giờ sáng và một bữa lúc hai hoặc bốn giờ chiều.
Chỉ là dù ở cửa hàng bách hóa tỉnh thành có nhiều đồ hơn ở Giang Thành thì cái gì cũng phải có hạn. Đồ tốt một chút thì đều cần phải có phiếu.
Sau khi đi dạo một vòng thì Hạ Thược cũng không còn hứng thú gì nữa. Thật ra nơi cô muốn đến nhất là hiệu sách ở tỉnh thành, ở hiệu sách tỉnh thành chắc chắn sẽ có nhiều tranh liên hoàn hơn là ở Giang Thành. Nhưng đáng tiếc hiệu sách không mở cửa vào dịp tết cho nên chỉ có thể tranh thủ vào lúc lên tỉnh thành học tập để mua mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play