“Thì ra là đi cửa sau. Tôi đã nói mà cô ta mới đến năm nay dựa vào cái gì mà được chuyển chính?”
“Không phải người anh họ kia của Trần Ký Bắc bị điều đi rồi sao? Còn có thể quản được nữa hả?”
“Sao không được? Cô nghĩ thử xem đi ông ta bị điều đi đâu, là cục thương nghiệp tỉnh nơi chuyên điều hành xưởng của chúng ta đấy. Muốn chuyển chính cho vợ của em trai mình thì ngay cả quà cũng không cần tặng mà chỉ cần nói một câu là được rồi."
“Sao tôi nghe nói cô ta làm việc ở phân xưởng bánh ngọt tốt lắm mà, còn được chọn vào ban tạm thời cùng với mấy chiến sĩ thi đua nữa."
“Tôi cũng nghe nói ban tạm thời của bọn họ đều làm vượt mức chỉ tiêu nhiệm vụ mỗi ngày đấy.”
“Vậy tại sao cô không nghĩ lại thử xem một công nhân tạm thời như cô ta dựa vào cái gì mà tiến vào cái loại ban này?”
Hạ Thược đã nhìn thấy tấm áp phích lớn ở giữa bảng thông báo. Ba chữ “Tôi không phục” vô cùng đỏ, như thể được viết bằng máu của một loài động vật nào đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play