Kẹo đại bạch thỏ là của Thượng Hải và kẹo mềm là của Bắc Kinh, hai loại đều đắt hơn kẹo địa phương rất nhiều.
Hạ Thược vừa nói xong, mọi người lại bắt đầu reo hò: “Chị Hạ hào phóng quá! Chúng tôi sẽ nhớ kỹ lời cô nói đấy nhé!”
Chờ cho sau khi mọi người ồn ào xong giải tán, chị Quách mới kéo Hạ Thược lại nói: “Có phải là em thêm tiền vào không?”
Trương Thục Chân cũng hạ giọng nói: “Mỗi người chúng ta chỉ đưa cho em 10 xu thôi, mua chút kẹo mạch nha đã là không tệ lắm rồi làm gì mà mua nổi kẹo đại bạch thỏ chứ?”
Nếu bốn người tách ra mua riêng, cô mua cái tốt, tôi mua cái xấu thì lúc lấy ra sẽ rất khó coi. Sau một hồi bàn bạc bọn họ liền dứt khoát một người sẽ chi ra 10 xu rồi giao tiền cho người có độ tuổi nhỏ nhất là Hạ Thược để cho cô mua hết.
Ai biết Hạ Thược lại thêm tiền mua kẹo đại bạch thỏ mà còn nói bốn người cùng hùn nhau mua.
Trương Thục Chân rất ngại nên muốn đưa tiền thêm cho Hạ Thược, Hạ Thược lại không muốn nhận: “Em mua ít cho nên cũng không có thêm nhiều đâu. Hôm qua khi Chu Tuyết Cầm chèn ép em thì chẳng phải mọi người đều giúp em nói chuyện sao. Hơn nữa còn muốn đưa đồ cho em, em nhớ rất kỹ đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play