Tống Phiên cũng nghe thấy câu nói gần như là tự lẩm bẩm kia của Thẩm Triều Mộ, cô ấy không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua Thịnh Từ đang đứng gần xe buýt, đối phương vừa cất điện thoại đi, đang nhìn về phía bên này.
Đây không phải là lần đầu tiên Thẩm Triều Mộ tỏ vẻ không muốn nói chuyện tiếp nữa, đương nhiên Tống Phiên cũng ngại không muốn truy hỏi, cô ấy nhìn đám người đằng xa đã sắp chạy tới logo của chương trình, rồi lại nhìn Thịnh Từ đang đứng yên cạnh xe buýt.
"..."
Tống Phiên lờ mờ cảm thấy dường như mình đã biết được điều gì đó.
Cô ấy ôm tâm trạng không cho là thật mà nhìn Triệu Tiềm đi tới điểm đến rồi không thèm ngoảnh đầu lại nữa, rồi lại thấy sau khi Thẩm Triều Mộ xuống xe, Thịnh Từ đút hai tay vào túi quần, mặt không biểu cảm đi theo sau Thẩm Triều Mộ, cuối cùng cô ấy lại nhìn chính mình vừa bước xuống xe.
Cameraman đi tuốt phía sau cùng, anh ta đứng ngay bên cạnh Tống Phiên khi cô ấy đang thực hiện hàng loạt các phép so sánh đối chiếu, quay chụp lại toàn bộ các biểu cảm của cô ấy một cách rõ ràng.
[Chưa nói cái gì cả, nhưng lại dường như cái gì cũng đã nói ra. (đầu chó)]
[Biểu cảm này của Phiên Phiên làm tôi buồn cười muốn chết, tôi chỉ có thể nói là, nguy rồi Triệu Tiềm ới!!!]
[Vậy là Thịnh Từ đang đợi Thẩm Triều Mộ hả? Lấy điện thoại ra giết thời gian là để chờ người sao?]
[Nói thật nha, nếu không phải do biểu cảm của Tống Phiên đối lập quá rõ ràng, thật sự là tôi nhìn không ra đấy, anh trai này có hơi ngoài lạnh trong nóng à nha.]
Cameraman đi theo sau bọn họ, thấy Tống Phiên đi tới bên cạnh Triệu Tiềm, vỗ vào bờ vai của anh ấy, nở nụ cười dịu dàng: "Anh đánh rơi một cô bạn gái rồi anh có biết không vậy?"
Triệu Tiềm mang vẻ đẹp trai khiêm tốn, nhìn là thấy cực kỳ chín chắn đáng tin cậy, nghe vậy không nhịn được lộ vẻ mù mờ, Tống Phiên ngoảnh đầu nhìn về phía chiếc xe buýt mang logo của chương trình, nhướng mày, ngụ ý rất rõ ràng.
Triệu Tiềm: "..."
Anh ấy ngồi cùng với Tống Phiên, anh ấy ngồi ở hàng ghế ngoài, cứ vậy xuống xe rồi sau đó đi tới chỗ của tổ chương trình, mà khoảng cách giữa hai người lại không xa lắm, đương nhiên anh ấy không ngờ là đã "đánh rơi" Tống Phiên mất, anh ấy chân thành xin lỗi: "Chắc chắn lần sau anh sẽ chú ý mà." - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Tống Phiên lại tỏ vẻ lạnh nhạt nói: "Muộn rồi, đã bị tịch thu rồi."
Bão bình luận đều đang "ha ha ha ha" cảm thán quả thực là Triệu Tiềm dính tai bay vạ gió, chỉ có Thẩm Triều Mộ bị đoạn đối thoại của họ thu hút sự chú ý, không nhịn được liếc nhìn Thịnh Từ, cậu nhớ tới khi mới xuống xe thì người này đang đứng một bên xe buýt nghịch điện thoại... Có lẽ chỉ là trùng hợp thôi?
Các vị khách mời đã hiểu sơ qua về nhau lúc còn ở trên xe buýt, bởi vậy bây giờ cũng không cần giới thiệu thêm nữa.
Tiểu Nguyên cầm MC Scripts bước ra, thông báo chính thức: "Chào mừng mọi người đến với "Nhật ký du lịch" mùa ba tập một, rất vui vì cách một năm rồi lại được gặp lại mọi người thêm lần nữa, cảm ơn bạn bè khán giả gần xa đang ngồi trước màn hình đã kiên trì ủng hộ chương trình này của chúng tôi, xin chân thành cảm ơn."
[Đã đi vào chủ đề chính rồi, muốn biết cái tổ chương trình thích đào hố bẫy người này lại chuẩn bị bày trò gì ghê.]
["Nhật ký du lịch" phát sóng, suối nguồn hạnh phúc của tôi cũng đã quay lại rồi!]
Tiểu Nguyên nói lời cảm ơn tới khán giả đang theo dõi chương trình trước, sau đó lại cầm MC Scripts cảm ơn một chuỗi danh sách dài những nhà tài trợ của chương trình, "Nhật ký du lịch" mùa một và hai cực hot, cộng với dàn khách mời của mùa ba đôi này lại đáng mong chờ hơn đôi kia, quả thực đã khiến các nhà tài trợ tranh nhau muốn bể đầu, sau khi cô ấy đọc hết toàn bộ xong thì tầm mắt mới chuyển lên người của các khách mời đang có mặt: "Tôi tin rằng những người đã từng xem chương trình này đều biết, chúng tôi là show yêu đương vô cùng thân thiện dễ gần. Mỗi tập tổ chương trình đều sẽ cấp cho các khách mời một khoản vốn ban đầu nhất định, thử thách sự ăn ý giữa các khách mời và giúp các vị khách mời có thể trải qua một chuyến du lịch thật tuyệt vời."
Dường như những câu này vừa nói ra thì các khách mời không một ai lên tiếng, ngay cả Diệp Thanh Phong cũng không hùa theo, bọn họ đều đã xem qua chương trình của hai mùa trước nên thật sự không tài nào phụ họa những lời này.
[Một năm không gặp, bản lĩnh nói dối không chớp mắt của chị Tiểu Nguyên lại tăng thêm rồi hhhh.]
Những lời nói chêm chọc cười nhanh chóng kết thúc, Tiểu Nguyên đảo qua biểu cảm của các khách mời ở đây một lượt: "Mọi người đều đã biết, một chuyến du lịch tuyệt vời và một chuyến du lịch vui vẻ đều không thể thiếu đi hai chữ - ăn ý."
“Nhiệm vụ đầu tiên của "Nhật ký du lịch", chắc hẳn mọi người đều đã từng chơi game rồi phải không? Tổ chương trình sẽ trao cho mỗi đội khách mời hai trăm tệ, sau đó các bạn sẽ phải tiến vào những con phố phía trước, hoàn thành các nhiệm vụ được giao, tìm ra được căn nhà mà tổ chương trình đã chuẩn bị cho các bạn, chú ý rằng, trước khi trò chơi này bắt đầu thì chúng ta sẽ chơi trò hỏi nhanh đáp nhanh phiên bản cặp đôi, khách mời nào có thể trả lời hết toàn bộ các câu hỏi trong thời gian ngắn nhất sẽ đạt được quyền ưu tiên xuất phát."
Tiểu Nguyên nhìn dáng vẻ các khách mời đang cố gắng hiểu rõ quy tắc của trò chơi: "Mọi người đã từng chơi cờ tỷ phú chưa? Quy tắc cũng na ná như vậy, nhưng các quyền giải thích về trò chơi đều thuộc về tổ chương trình."
[Hình như tôi hiểu rồi, những đường phố phía trước đều đã được tổ chương trình thuê, khách mời cần dùng hai trăm tệ để đi tìm căn nhà mà tổ chương trình đã chuẩn bị, chắc chắn là trong khu phố này có đủ các trò để bẫy người!]
[Quả thật là tổ chương trình càng ngày càng bạo tay mà.]
Quy tắc cũng không khó hiểu, sau khi công bố quy tắc, Hồng Thành Ngọc không nhịn được giơ tay đặt câu hỏi: "Vậy khách mời tìm thấy căn nhà nào thì căn đấy sẽ thuộc về khách mời sao? Lỡ đâu chúng tôi không thích nó thì sao?"
Đúng là vấn đề này cần được xem xét thêm, tuy rằng ở đây có tận mấy khu phố, bản đồ rất lớn, nhưng nếu không có dấu hiệu rõ ràng thì rất khó tìm ra căn nhà mà tổ chương trình đã sắp xếp cho các khách mời, hoặc cũng có thể là tìm được căn phòng có điều kiện tệ nhất thì phải làm sao đây?
Căn nhà mà mỗi tập "Nhật ký du lịch" chuẩn bị, cái tốt có thể gọi là xa hoa, mà cái tệ nhất thì thậm chí ngay cả nhà tranh cũng đã từng xuất hiện.
Tiểu Nguyên không nói gì thêm: "Mọi người tìm thấy nhà rồi sẽ biết, bây giờ bắt đầu quyết định thứ tự xuất phát, mọi người ai lên trước?"
Các khách mời có mặt tại hiện trường hai mắt nhìn nhau, vẫn chưa nghĩ xong sẽ để ai lên trước thì Diệp Thanh Phong làm một MC đã được dày công tu dưỡng khiến anh ấy có thói quen trở thành người đầu tiên đứng ra mỗi khi có việc, anh ấy ngoảnh đầu nhìn Trương Tử Tô: "Chúng ta lên trước nhé?"
Trương Tử Tô gật đầu không có ý kiến gì, tổ chương trình nhanh chóng mang tới hai chiếc bảng trắng, để hai người đứng cách nhau xa một chút, đảm bảo không nhìn thấy đáp án của đối phương, sau đó bắt đầu tính giờ.
Thẩm Triều Mộ biết là phân đoạn thử thách sự ăn ý nên nghiêm túc lắng nghe, nhận ra rằng những vấn đề mà Tiểu Nguyên hỏi đều là những chuyện mà giữa các cặp đôi nên để tâm một chút, ví dụ như hỏi Trương Tử Tô ăn cay được không, sau đó đáp án trên bảng trắng phải giống nhau thì mới tính là đạt yêu cầu.
Tổng cộng ba câu hỏi, ngoại trừ câu đầu tiên đơn giản, hai câu tiếp theo đều khá khó, tuy là Diệp Thanh Phong và Trương Tử Tô đều trả lời được, nhưng cuối cùng vẫn phải tốn hết hai phút.
Lúc đến lượt đội tiếp theo, Hồng Thành Ngọc nóng lòng muốn thử nên kéo luôn Chu Vãn Viên lên, thành tích kém đội của Diệp Thanh Phong một chút xíu.
Khi camera quét đến hai đội còn lại, bão bình luận thảo luận vô cùng sôi nổi.
[Thịnh Từ với Thẩm Triều Mộ làm thử thách khảo nghiệm mức độ hiểu ngầm này không có vấn đề gì chứ?]
[Tôi cảm thấy giữa hai người họ có một bầu không khí vô cùng kỳ diệu, cảm giác vừa quen thuộc lại vừa xa lạ ấy.]
[Tôi hiểu!! Chính là loại cảm giác trên giường quấn quýt triền miên nhưng xuống giường mặc quần áo xong lại trở mặt tỏ vẻ không quen, rõ là thân thể đã cực kỳ quen thuộc với người kia, ngay cả linh hồn cũng đang thu hút lẫn nhau.]
Tống Phiên và Triệu Tiềm là đội thứ ba, tốc độ trả lời câu hỏi của họ rất nhanh, là đội sử dụng thời gian ngắn nhất trong cả ba đội, tính cả thời gian ra đề của Tiểu Nguyên lẫn thời gian họ viết đáp án, hai người họ chỉ mới dùng khoảng chừng nửa phút thôi.
Sau khi Tiểu Nguyên công bố thời gian xong hai người họ nhìn nhau cười, xem chừng tình cảm thực sự khá tốt.
Trong phần bão bình luận toàn là fan CP của hai người đang reo hò, lúc đến phiên Thẩm Triều Mộ và Thịnh Từ, Thẩm Triều Mộ khẽ thở dài, có hơi căng thẳng một xíu, nhưng nghĩ lại thì trước khi tham gia chương trình họ đã trao đổi thông tin với đối phương rồi.
Có lẽ... sẽ không thành vấn đề đâu?
Tiểu Nguyên nhìn hai người trước mặt, câu hỏi đầu tiên cũng rất đơn giản: "Biệt danh của Thẩm Triều Mộ là gì?"
Tay cầm bút của Thẩm Triều Mộ hơi dừng, cậu ngước mắt lên theo bản năng thì thấy Thịnh Từ đã cúi đầu viết lên bảng trắng rồi, cậu cũng nhanh chóng viết một chữ.
Lúc Tiểu Nguyên hô giơ bảng lên thì mọi người đều thấy trên bảng của Thịnh Từ có hai chữ, Chiêu Chiêu, lại nhìn sang bảng của Thẩm Triều Mộ, chỉ có một chữ Chiêu.
Ánh mắt của Tiểu Nguyên đảo qua hai người họ một vòng.
"Nhật ký du lịch" không có kịch bản, nói cách khác, vốn dĩ các khách mời không biết được tổ chương trình sẽ ra đề mục gì, ngay cả vấn đề riêng tư như thế này cũng trả lời được, vậy chắc chắn mối quan hệ giữa hai người này là thật.
Các khách mời xung quanh đều hiểu rõ, kéo dài giọng "ồ" lên, Tống Phiên đứng bên cạnh nói: "Hóa ra là Chiêu Chiêu nha."
[Chiêu Chiêu, nghe cứ hơi bị dễ thương là sao nhỉ?]
Cô ấy vừa mới chọc ghẹo kêu một tiếng đã cảm nhận được có một ánh mắt đặt lên người mình, Tống Phiên đối diện với ánh mắt lạnh băng ấy, tắt mic trong vòng một giây: "Tôi không gọi nữa."
[Ha ha ha ha cực lực đề cử một người rất nghe theo trái tim!]
[Sao tôi lại cảm nhận được một chút dục vọng chiếm hữu nhỉ, chỉ mỗi anh được gọi thôi phải không?]
Tiểu Nguyên nén lòng hiếu kỳ lại, nhanh chóng hỏi câu tiếp theo: "Lúc tâm trạng của Thịnh Từ không tốt thì sẽ làm gì."
[Câu này tôi biết! Lúc phỏng vấn anh tôi từng nói rồi, lúc tâm trạng không tốt thì thích ngồi yên tĩnh một mình.]
Thẩm Triều Mộ cúi đầu viết câu trả lời lên giấy, bỗng cậu nhận ra những câu hỏi mà tổ chương trình đưa ra đều không nằm trong tập tài liệu mà Lý Lan Như đưa cho cậu, tay đang viết đáp án của cậu bỗng khựng lại, thế là hoảng thần mất mấy giây.
Tiểu Nguyên đứng bên cạnh đã ra hiệu cho bọn họ giơ đáp án lên, mọi người tò mò nhìn thử, chỉ thấy trên bảng trắng của Thịnh Từ viết một chữ "kẹo", mà Thẩm Triều Mộ bởi mấy giây thất thần kia nên trên bảng trắng kia chỉ có hai chữ "bạc hà".
[Kẹo? Tại sao lại là kẹo?]
[Lúc tâm trạng của Thịnh Từ không tốt sẽ thích ăn kẹo bạc hà hả?]
Tiểu Nguyên nhìn đáp án của Thịnh Từ, rồi lại nhìn đáp án của Thẩm Triều Mộ, tạm ngưng bấm giờ: "Hai đáp án này, có tính là đúng không?"
Tạm thời Thẩm Triều Mộ không rảnh để lo xem những vấn đề này có xuất hiện trong tài liệu về Thịnh Từ mà Lý Lan Như đưa cho cậu hay không, thấy nét do dự trên mặt Tiểu Nguyên, cậu nghiêm túc chỉ vào tấm bảng trắng của hai người họ: "Đây không phải là rất rõ rồi hả? Kẹo bạc hà, nếu dựa trên quy tắc tính điểm, đáng lẽ ra cô còn phải cho bọn tôi hai điểm."
Đáp án của họ không chỉ giống nhau, mà còn vừa hay bổ sung hoàn thiện cho đối phương.
Tiểu Nguyên cũng nghĩ rằng đáp án của hai người họ hẳn là giống nhau, tâm trạng của Thịnh Từ không tốt sẽ ăn kẹo bạc hà cũng hơi kỳ lạ ha, cô ấy ngẩng đầu lên nhìn những vị khách mời khác: "Mọi người nghĩ thế nào?"
Các khách mời lần lượt lắc đầu tỏ vẻ không có ý kiến gì.
Thế là Tiểu Nguyên ấn đồng hồ đếm ngược, nhanh chóng hỏi vấn đề cuối cùng: "Câu hỏi cuối cùng, xin hỏi, ai là người thích đối phương trước?"
Vấn đề này vừa hỏi ra, trong chốc lát bão bình luận bỗng trở nên kích động.
[Mấy đôi trước hỏi cùng một vấn đề tương tự cũng chưa khiến tôi hưng phấn đến mức này!]
[Lời đồn về cặp đôi này ở trên mạng nhiều quá rồi, gì mà hợp đồng yêu đương, liên hôn giữa hai nhà quyền quý, hình như cái nào cũng hơi có căn cứ.]
Thẩm Triều Mộ nghe thấy câu hỏi này thì ấn đường giật giật, cậu ngẩng đầu lên liếc nhanh Thịnh Từ một cái, ngón tay cầm bút do dự có nên viết hay không, bị Tiểu Nguyên tinh mắt nhìn thấy, cô ấy nhắc nhở: "Câu hỏi trả lời đúng hay không, điều này ảnh hưởng đến việc hai người có thể tìm thấy nhà để ở trong vòng ba ngày sắp tới sớm hơn một chút không đó nha."
Thẩm Triều Mộ nhấc bút lên do dự một giây, vội vàng viết một chữ lên đó rồi giả vờ lừa mình dối người không thèm nhìn nó nữa.
Vấn đề này được sự quan tâm chú ý của mọi người, ngay cả khách mời đứng một bên xem cũng vây lại, lúc hai tấm bảng trắng cùng được công bố, tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng nhìn xem đáp án của họ.
Ngoài dự đoán, đáp án của hai người giống hệt nhau.
[Đều viết "Tôi" là sao vậy? hai người họ đều cảm thấy là bản thân thích đối phương trước sao?]
[Lẽ nào cả hai bên đều trúng tiếng sét ái tình?]
Ở hiện trường, Tiểu Nguyên bấm dừng đồng hồ đếm ngược, nhìn thấy hai đáp án y xì đúc của hai người họ, lên tiếng: "Chuyện này cần hai người giải thích một chút, tuy rằng chữ giống nhau, nhưng ý nghĩa hoàn toàn không giống."
Thẩm Triều Mộ không ngờ đáp án của Thịnh Từ sẽ giống cậu, có hơi kinh ngạc ngó sang, ánh mắt của Thịnh Từ trầm lắng nhìn cậu, đôi mắt đen nhánh kia rất thâm thúy, lúc nhìn chằm chằm người khác mang lại cảm giác cực kỳ áp lực.
Không hiểu sao Thẩm Triều Mộ cũng không dời tầm mắt, đôi môi cậu hơi mím lại, biểu cảm trên mặt lạnh lùng, ngón tay dùng sức túm chặt tấm bảng trắng.
[... Bầu không khí thật vi diệu.]
Dường như hai người đều không có ý định mở miệng giải thích, nhưng trước tiên chưa nói tới tổ chương trình có đồng ý hay không, ngay cả Tiểu Nguyên cũng biết rằng đây sẽ là một điểm cực bùng nổ, cô ấy tiếp tục truy hỏi: "Nếu không giải thích thì thực sự rất khó quyết định, hay là hai người tiết lộ một chút về thời gian mà mình rung động đi, tôi giúp hai người đánh giá..."
Ánh mắt của cô ấy đảo một vòng quanh hai người họ, quả quyết lựa chọn Thẩm Triều Mộ mặt lạnh mềm lòng: "Nói sơ sơ về thời gian đại khái là được rồi."
Đây là show yêu đương, trước khi tham gia chương trình Thẩm Triều Mộ đã từng nghĩ đến việc gặp phải những vấn đề này, ngón tay đang cầm tấm bảng trắng của cậu cũng cuộn tròn lại, khuôn mặt trắng nõn đẹp đẽ lại càng căng hơn, hành lông mi dài rậm khẽ run rẩy, lần này ngay cả khách mời ở hiện trường cũng có thể nhận ra rằng cậu đang căng thẳng.
Cậu có hơi muốn trốn tránh vấn đề này nhưng lại biết, làm trò trước mặt nhiều người như vậy dường như là chuyện không có khả năng.
Thẩm Triều Mộ tự củng cố lại tâm lý cho bản thân xong, khẽ thở dài: "Hồi học quân sự năm nhất... Anh ấy hát một bài."
Hồi năm nhất bọn họ đều huấn luyện quân sự ở trên sân thể dục của trường, vừa bắt đầu học quân sự chưa được mấy ngày huấn luyện viên của họ đã muốn thiết lập tình hữu nghị với những huấn luyện viên có quen biết khác, muốn để cho đám tân sinh viên này làm quen nhau một chút, vừa hay có cả khoa của nhóm Thịnh Từ.
Hơn một trăm người tạo thành một vòng tròn, huấn luyện viên gọi tên của một nam sinh, sau đó đã thấy Thịnh Từ bình tĩnh tự nhiên bước ra từ lớp mình, hát một bài trước mặt bao người, nhanh chóng đốt cháy bầu không khí trong sân.
Người có thể đứng đầu giới âm nhạc của mấy năm sau, hiệu quả sân khấu của lúc ấy có thể tưởng tượng được.
Thẩm Triều Mộ còn nhớ rõ bạn học bên cạnh cậu vừa vỗ tay vừa dùng giọng điệu vừa hâm mộ vừa ghen tị kỳ lạ nói: “Tôi cá là sau đêm nay tên nhóc này sẽ chiếm lĩnh confessions, quyền chọn ra nửa kia trong ba năm đại học tới cũng không cần phiền não nữa.”
Lúc Thẩm Triều Mộ nói ra những lời này, trong đầu cậu hiện ra hình ảnh Thịnh Từ đứng ở giữa sân thể dục, ca hát dưới ánh nhìn chăm chú của vô số người... Thực sự rất chói mắt.
Tiểu Nguyên nghe được đáp án này thì cảm thấy vừa lòng thỏa ý "ồ wow" một tiếng, Chu Vãn Viên đứng bên cạnh nắm lấy tay Hồng Thành Ngọc, điên cuồng gật đầu: "Có tính hình ảnh* rồi!"
(*) Có tính hình ảnh có nghĩa là bạn nghe hoặc cảm nhận được điều gì đó khiến bạn dễ dàng tưởng tượng ra khung cảnh mà không cần nhìn thấy.
Ánh mắt mọi người dịch chuyển tới trên người Thịnh Từ, không hề che giấu khát khao được hóng chuyện chút nào, sự thật chứng minh, cho dù là người nổi tiếng hay người bình thường, khi được hít drama thì đôi mắt đều sẽ phát sáng.
Thịnh Từ đối diện với ánh mắt của nhiều người như vậy, tầm mắt vẫn luôn đặt trên người Thẩm Triều Mộ, không xê xích nửa phần: "Năm nhất, ngày tân sinh viên đi báo danh."
Những lời này vừa thốt ra, các nữ khách mời ở đây đều không nhịn được phấn khích, tay Hồng Thành Ngọc đã sắp bị Chu Vãn Viên nhéo đau, nhưng bất chấp như thế, ánh mắt vẫn luôn đảo qua đảo lại giữa hai người họ.
Đáp án vô cùng rõ ràng, là Thịnh Từ thích Thẩm Triều Mộ trước!
Khoan đã, dường như bọn họ muộn màng nhận ra được điều gì đó, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Người xem đã nhận ra từ lâu, lúc này đã nổ tung lên, tốc độ bão bình luận dày đặc xẹt qua vèo vèo, dường như không thể nhìn thấy được mặt người.
[Năm nhất a a a a, lúc mà hai người họ phải lòng đối phương đều là lúc mới vào năm nhất a a a!]
[Chuyện này sẽ không phải là tình yêu vườn trường đấy chứ? Có ai đó tới đánh cho tôi tỉnh ra đi, có phải là tôi đang nằm mơ không vậy?]
[Ngày báo danh của năm nhất, với lúc năm nhất học quân sự, hai người không phải là ánh mắt đầu tiên nhìn thấy đối phương đã rung động rồi chứ? Cứu mạng, đây là trúng tiếng sét ái tình rồi!]
[Gì mà liên hôn hào môn, gì mà tình yêu hợp đồng, không ngờ tới chứ gì, người ta sáu bảy năm trước đã trúng tiếng sét ái tình, ngọt chết tôi rồi.]