Tám giờ tối ngày 20 tháng 8, đường Lâm Giang ở Bắc Kinh xảy ra một vụ tai nạn giao thông, tài xế báo cảnh sát, người bị thương nhanh chóng được chuyển tới bệnh viện gần đó.
Đường Lâm Giang lúc tám giờ tối chính là thời gian xe cộ qua lại đông đúc, hai chiếc xe va chạm với nhau, may mà không có thương vong quá lớn.
Chuyện này bị quần chúng vây xem đăng lên mạng, vốn muốn nhắc nhở mọi người lái xe phải chú ý an toàn, nhưng không ngờ lực chú ý của cư dân mạng bị một bên sườn mặt lộ ra của người nằm trên cáng cứu thương thu hút.
Video mà quần chúng vây xem quay được rất ngắn, sườn mặt người bị thương cũng chỉ lộ ra trong vài giây đồng hồ, cái nhìn lướt qua đó ngẫu nhiên thu hút ánh mắt của mấy người mê sắc đẹp, chỉ trong vòng một tiếng mà phần bình luận dưới bài Weibo đã lên đến hơn trăm comment.
Nhưng lực chú ý của cư dân mạng nhanh chóng bị chuyện hấp dẫn hơn thu hút, khúc nhạc dạo ngắn này thậm chí còn không thể để lại một vết gợn sóng trên mạng.
Mà trên mạng mấy ngày gần đây, chuyện hấp dẫn sự chú ý của mọi người nhất chắc chắn chính là chuyện ca sĩ top đầu Thịnh Từ công khai chuyện tình ái.
Ba ngày trước, Thịnh Từ đột nhiên công khai sự thật mình đã kết hôn trên Weibo mà không hề có điềm báo trước, khiến Weibo sập gần một tiếng, vô số fan hâm mộ giống như gặp phải sấm sét giữa trời quang.
Từ khi Thịnh Từ ra mắt đến nay đã ba năm, vừa vào nghề đã nhanh chóng nổi tiếng, các album cái sau hot hơn cái trước, bản thân anh càng phù hợp hoàn mỹ với thẩm mỹ của đại chúng, ngũ quan xuất sắc, khí chất lạnh lùng kiêu ngạo, còn có tài hoa trăm năm khó gặp, gần như không thể tìm thấy một khuyết điểm nào.
Lại thêm xuất thân ưu việt, cho dù ngoại trừ ra album và buổi hòa nhạc hàng năm thì anh rất ít khi xuất hiện trước mặt công chúng, nhưng như vậy cũng không hề ảnh hưởng tới việc anh có được một nhóm fan hâm mộ cực kỳ đông đảo. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Có thể thấy chuyện Thịnh Từ công bố đã kết hôn sẽ tạo thành chấn động lớn cỡ nào đối với fan hâm mộ và ngoại giới.
Đã qua ba ngày từ khi Thịnh Từ công bố, đến nay trên hot search vẫn còn từ khóa liên quan.
[Thịnh Từ kết hôn]
[Thịnh Từ công bố]
[Bạn đời của Thịnh Từ là ai]
Lượng xem những hot search liên quan đến Thịnh Từ này đã vượt qua vài trăm triệu, nhất là cái cuối cùng, ngưng tụ nghi vấn của vô số linh hồn cư dân mạng hóng hớt.
Thịnh Từ công bố ba ngày, dân mạng cũng tra xét anh ba ngày, tra xét một loạt tất cả nam nữ anh từng hợp tác từ khi tiến vào giới giải trí mấy lần, quả thực không tìm thấy người kết hôn với anh rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Điều này cũng làm cho một số ít fan hâm mộ dấy lên một tia hy vọng.
[Giải tán thôi, thật ra anh ấy hoàn toàn không kết hôn, là trò đùa ngày Cá tháng Tư muộn thôi.]
[Tra suốt ba ngày cũng không tìm ra, người này chắc là không hề tồn tại nhỉ?]
[Nhất định là giả! Chị dâu nhà ai mà khắp mạng không có chút tin tức nào chứ, nếu thật sự yêu đương thì sao có thể không lộ chút tiếng gió nào.]
Không chỉ fan hâm mộ đang thảo luận, mà cả cõi mạng đều đang căn cứ theo dấu vết để lại, suy đoán đối tượng kết hôn của Thịnh Từ rốt cuộc là ai.
[Cho nên đối tượng kết hôn của Thịnh Từ rốt cuộc là ai? Cư dân mạng lần này không được rồi, đã ba ngày rồi mà còn chưa tìm ra.]
*
Ban đêm, hành lang bệnh viện vẫn sáng như ban ngày, bệnh nhân được đưa tới kịp thời, cộng thêm thương thế không nặng, chấn động não rất nhỏ, nằm viện quan sát một ngày là có thể xuất viện.
Trong mơ màng, Thẩm Triều Mộ nghe thấy bác sĩ đang dặn dò người bên cạnh: "Để bệnh nhân nghỉ ngơi thật tốt, sau khi tỉnh lại thì kiểm tra một lượt nữa, không có việc gì thì có thể xuất viện."
Bên cạnh vang lên một loạt tiếng cảm ơn không ngừng, Thẩm Triều Mộ mơ hồ nghe thấy tiếng bước chân đi lại, cậu từ từ mở to mắt, đầu tiên là bị ánh đèn làm cho hơi lóa mắt, ánh mắt tập trung một chút, thấy rõ hoàn cảnh xung quanh.
Ánh đèn sáng tỏ, vách tường trắng nõn, còn có giường và quần áo bệnh nhân riêng biệt của bệnh viện.
Thẩm Triều Mộ tỉnh táo nhìn tất cả xung quanh, nghi ngờ mình xuất hiện ảo giác.
Quan Hoảng tiễn bác sĩ ra ngoài, vừa quay đầu đã nhìn thấy người trên giường bệnh mở mắt, ba chân bốn cẳng tiến lên, mừng rỡ nói: "Cậu tỉnh rồi à, bác sĩ nói cậu không có gì đáng ngại, chỉ có chút trầy da rất nhỏ thôi..."
Quan Hoảng nói liên miên lải nhải, thấy Thẩm Triều Mộ không có phản ứng, vẻ mặt mừng rỡ cứng lại, tiến lên dò xét sắc mặt của cậu: "Cậu không sao chứ? Có phải có chỗ nào không thoải mái không?"
Cậu ta nói xong thì muốn rời đi gọi bác sĩ, đầu óc của Thẩm Triều Mộ như có một tầng bột nhão, cậu hoàn toàn mờ mịt đối với hoàn cảnh xung quanh và với chuyện vì sao cậu lại ở đây, cho nên vô thức gọi người duy nhất biết chuyện lại: "Từ từ đã."
Quan Hoảng dừng chân rồi quay đầu, Thẩm Triều Mộ ngồi dậy từ trên giường, đầu cậu có hơi choáng, nhưng chút choáng ấy khi đối mặt với hoàn cảnh xa lạ và người xa lạ trước mặt thì không đáng nhắc tới.
Chàng trai trên giường bệnh dù có sắc mặt tái nhợt nhưng cũng không thể che được vẻ xinh đẹp trên khuôn mặt ấy, lúc này vẻ mặt cậu có chút mờ mịt do vừa tỉnh lại.
Dù đã hợp tác với cậu lâu như vậy rồi nhưng khi Quan Hoảng chợt thấy gương mặt này, trong lòng vẫn thấy kinh ngạc trước sắc đẹp của cậu.
Thẩm Triều Mộ có một gương mặt rất sáng, màu da trắng nõn, ngũ quan xinh xắn, dáng người gầy gò, ánh mắt nhìn người khác rất thờ ơ, trên người cậu có một luồng khí chất thận trọng lãnh đạm.
Nhưng Quan Hoảng và cậu đã tiếp xúc hơn hai năm, đương nhiên biết Thẩm Triều Mộ chỉ nhìn có vẻ không dễ tiếp cận thôi chứ thật ra tính cách và vẻ ngoài hoàn toàn khác biệt, càng đừng nói chi hiện giờ cậu vừa tỉnh lại, dáng vẻ mờ mịt làm hòa tan khí chất người sống chớ lại gần trên người cậu.
Quan Hoảng đi tới, sau đó nghe thấy Thẩm Triều Mộ hỏi giống như đã tỉnh táo: "Cậu nói cho tôi chút tình hình hiện tại trước đi."
Quan Hoảng cho rằng cậu đang hỏi chuyện xảy ra sau tai nạn giao thông: "Chuyện va chạm đuôi xe thì cảnh sát giao thông đã cho người đi xử lý rồi, tài xế cũng không sao, không cần lo lắng."
Va chạm đuôi xe? Cảnh sát giao thông?
Thẩm Triều Mộ lộ ra một chút hoang mang, không phải cậu tới quán bar uống rượu vì chuyện chia tay sao, sao chớp mắt một cái đã va chạm đuôi xe tới bệnh viện rồi, cậu không thể tưởng tượng nổi lặp lại một lần: "Tôi á? Va chạm đuôi xe sao?"
Quan Hoảng gật đầu, thấy vô cùng may mắn mà nói: "Cũng may là không có việc lớn gì, cậu không biết khi bệnh viện gọi điện thoại tới, tôi đã sợ suýt chết rồi đâu."
Thẩm Triều Mộ chỉ cảm thấy đầu mình lại càng đau, cậu nhìn người đàn ông không có chút ấn tượng nào trước mặt: "Cậu... Tên là gì?"
Quan Hoảng ngơ ngác, nhìn vẻ mờ mịt và nghi ngờ không giống như đang giả vờ trên mặt Thẩm Triều Mộ, rồi nhìn đầu của cậu, nhìn tới nhìn lui mấy giây rồi mới hỏi: "Cậu nghiêm túc à?"
Thẩm Triều Mộ bị ánh mắt nghiêm túc của cậu ta nhìn làm cho không nghĩ ra, do dự gật đầu, Quan Hoảng không nói hai lời, quả quyết đứng dậy đi gọi bác sĩ.
…
Một tiếng sau, khi biết được trong đầu Thẩm Triều Mộ có máu tụ từ trong miệng bác sĩ, lại biết được hiện tại Thẩm Triều Mộ chỉ nhớ rõ chuyện ba năm trước đây từ trong miệng bản thân Thẩm Triều Mộ, cậu hoàn toàn không biết gì về chuyện đã xảy ra trong ba năm nay, Quan Hoảng trầm mặc nhìn Thẩm Triều Mộ gần một phút, sau đó mới dần dần bình tĩnh lại.
Loại chuyện xảy ra tai nạn giao thông rồi mất trí nhớ chỉ xảy ra trong tiểu thuyết này vậy mà lại phát sinh trong hiện thực, Quan Hoảng hít sâu một hơi, bắt đầu phổ cập cho Thẩm Triều Mộ chuyện trong ba năm nay mà cậu ta biết được.
Cậu ta và Thẩm Triều Mộ quen biết sau khi tốt nghiệp đại học, chuyên ngành đại học của bọn họ đều là thiết kế trang sức, ngoài ý muốn quen biết nhau, cả hai đều cảm thấy đối phương rất hợp tính nên đã cùng nhau mở một phòng làm việc, nhận chút đơn thiết kế.
Quan Hoảng lau mặt, nói cho Thẩm Triều Mộ chuyện của mình và phòng làm việc một lần, ngừng một lát rồi nói: "Những chuyện này trước tiên có thể bỏ qua một bên đã, cậu không nhớ rõ chuyện đã xảy ra trong ba năm nay, vậy chắc cũng quên Thịnh Từ rồi nhỉ?"
Bỗng nhiên nghe thấy cái tên này từ trong miệng người khác, còn là khi biết ký ức đã dừng lại ở ba năm trước đây, Thẩm Triều Mộ có một loại ảo giác bị kéo từ huyền huyễn về hiện thực, cậu sửng sốt một lát, ngón tay vô thức níu chặt ga giường trắng như tuyết, trái tim vô thức siết chặt: "Sao thế?"
"Thật sự không nhớ rõ sao?" Suy đoán của Quan Hoảng trở thành sự thật, cảm thấy dùng dăm ba câu cũng không nói rõ được việc này, cho nên cậu ta dứt khoát móc điện thoại từ trong túi ra, mở Weibo trên điện thoại lên rồi đưa cho cậu: “Cậu xem cái này một chút đi.”
Cậu ta nhìn Thẩm Triều Mộ cầm lấy điện thoại di động, nhìn cậu không chớp mắt, quan sát phản ứng của cậu.
Từ trước tới nay, Quan Hoảng cũng không biết sao Thẩm Triều Mộ lại có dính líu với Thịnh Từ, cậu ta cảm thấy hai người này cho dù có móc tám cái gậy tre thì cũng không có quan hệ gì với nhau được, vậy mà lại kết hôn.
Đừng nói là cư dân mạng, cho dù là một tuần lễ trước, khi Quan Hoảng vừa biết cũng kinh ngạc rớt cả cằm.
Trên điện thoại di động là một đoạn video mười mấy giây, có thể nhìn ra hình ảnh được quay ở sân bay, thời gian đăng lên là một tiếng trước, đúng lúc khi Thẩm Triều Mộ bị kéo đi làm kiểm tra kỹ càng.
Trong video hơi rung lắc có thể thấy rất rõ ràng, cánh truyền thông nghe được tin tức lập tức hành động vây kín sân bay chật như nêm cối, Thịnh Từ đi ra khỏi sân bay dưới sự hộ tống của trợ lý và vệ sĩ, thân thể cao một mét tám mấy cho dù đứng trong đám người cũng là hạc giữa bầy gà.
Khoảnh khắc khi Thẩm Triều Mộ nhìn thấy Thịnh Từ, chuyện đã quên mất ký ức ba năm lập tức trở nên chân thực.
Thịnh Từ trong video và Thịnh Từ lúc đi học... Rất khác.
Người đàn ông đi lại trong đám người chen chúc đeo chiếc kính râm đủ để che khuất nửa khuôn mặt, đường cong trên mặt không còn vẻ ngây ngô của trước đây nữa, cách màn hình cũng có thể cảm nhận được cảm giác kiêu ngạo.
Cho dù bị một đám người vây kín đến mức nửa bước cũng khó đi thì anh cũng không có vẻ chật vật chút nào. ( truyện trên app tyt )
Âm thanh trong video rất ồn ào, có thể nghe thấy âm thanh phóng viên chen chúc bên trong đặt câu hỏi.
"Fan hâm mộ cho rằng chuyện kết hôn của anh là giả, xin hỏi anh có gì muốn nói không?"
"Người kia là người bình thường sao? Có tiện tiết lộ một chút không?"
"Người trong nhà có ý kiến gì với chuyện anh kết hôn không?"
Thẩm Triều Mộ nghe thấy những người kia tra hỏi thì sửng sốt mấy giây.
Quan Hoảng nhìn dáng vẻ cậu cầm điện thoại ngẩn người, sốt ruột vươn tay nhấn vào Weibo của Thịnh Từ cho cậu, ngoài miệng nói: "Lúc bệnh viện gọi điện thoại tới, tôi đã tiện thể gọi một cú điện thoại cho trợ lý của Thịnh Từ."
Đoạn video kia, chính là Thịnh Từ gấp gáp quay về từ một thành phố khác, kết quả bị phóng viên chặn ở sân bay.
Thẩm Triều Mộ bị động tác của Quan Hoảng làm cho kinh ngạc hoàn hồn: "Gọi điện thoại cho trợ lý của Thịnh Từ sao?"
Thẩm Triều Mộ còn chưa nghĩ rõ vì sao cậu xảy ra tai nạn giao thông mà Quan Hoảng lại liên hệ với trợ lý của Thịnh Từ làm gì, nhưng vừa cúi đầu đã thấy một bài đăng trên giao diện Weibo của Thịnh Từ, chỉ có ba chữ rất đơn giản, thậm chí còn không có cả một hình ảnh dư thừa —— [Đã kết hôn.]
Bài Weibo đơn giản này lại tạo ra hiệu quả to lớn, ở phía dưới đã có hơn cả trăm ngàn bình luận.
[???!!!!!!!!]
[Kết hôn? Mẹ nó! Anh kết hôn rồi cơ á?]
[Nói đùa! Chắc chắn là nói đùa! Em không tin a a a a a!]
[A a a a đừng để tôi biết người đó là ai, nếu không tôi sẽ xé nát người đó ra làm trăm mảnh! (Mài đao)]
Quan Hoảng ở bên cạnh nói như chuyện đương nhiên: "Đương nhiên phải thông báo cho Thịnh Từ rồi, cậu xảy ra tai nạn giao thông là chuyện lớn, không nói cho anh ấy mà được sao?"
Cậu ta cảm thấy cho Thẩm Triều Mộ xem tin tức của Thịnh Từ, còn có bài Weibo Thịnh Từ công bố, ý đã rất rõ ràng rồi.
Không ngờ ánh mắt Thẩm Triều Mộ rời khỏi điện thoại di động, nhìn Quan Hoảng, rồi lại nhìn một đống fan hâm mộ kêu rên trên màn hình điện thoại di động, trong đầu bị chuyện Thịnh Từ đã kết hôn chiếm cứ: "Có gì không ổn sao."
Cũng đã chia tay rồi, cứ hễ có việc gì cũng cần phải quấy rầy bạn trai cũ sao?
Quan Hoảng hoàn toàn không thể hiểu được tâm trạng hiện giờ của Thẩm Triều Mộ, biết Thẩm Triều Mộ hiện tại đang mất trí nhớ, cậu ta khó nén kích động nói: "Cậu đã kết hôn với Thịnh Từ rồi, anh ấy cũng là nửa người giám hộ của cậu, trong chuyện này anh ấy càng có tư cách hơn tôi, cậu đã hiểu hay chưa?"
Khoan đã…
Thẩm Triều Mộ bỗng dưng ngẩng đầu, cảm thấy bị cảm giác hoang đường to lớn bao phủ, cậu sắp nghi ngờ mình nghe nhầm rồi: “... Ai kết hôn với ai?”
"Cậu và Thịnh Từ đấy." Quan Hoảng nói lại một lần nữa, nhìn dáng vẻ kinh ngạc của cậu, cậu ta giống như còn sợ chưa đủ kích thích, lại hắng giọng một cái rồi nói: "Trên Weibo, người mà hiện giờ toàn mạng đều không đào ra được, đối tượng kết hôn của Thịnh Từ —— Chính là cậu."