Gương mặt Thịnh Từ lộ ra nụ cười, dáng vẻ tươi cười này, khiến người khác không phân biệt được anh đang nói giỡn hay là đang nghiêm túc.
Thẩm Triều Mộ nhìn anh, ánh mắt khó có thể không theo lời nói của Thịnh Từ mà dời đến môi của anh, đôi môi mỏng nhạt màu cũng trở nên đỏ hơn so với lúc trước, nhớ đến nụ hôn vừa rồi, và cả camera đang quay ở đối diện bọn họ bây giờ.
Cậu cảm thấy đầu ngón tay bị cầm lấy đều đang nóng lên.
Cậu vội vàng rút ngón tay khỏi lòng bàn tay của Thịnh Từ, tầm mắt cố ý dừng lại vài giây trên gương mặt anh: “Trả thù lại… em cảm thấy mình không có lời.”
Thịnh Từ ở trước ống kính cũng sẽ không thay đổi, gương mặt lạnh lùng kia chỉ càng thêm lãnh đạm, phản ứng sinh lý của Thẩm Triều Mộ không phải do cậu làm chủ, với gương mặt nóng bừng này cậu đã có thể tưởng tượng được bộ dạng của mình trông như thế nào trước ống kính rồi.
[Ghi sổ! Ghi sổ! Ngày X tháng X, Thịnh Từ thiếu Thẩm Triều Mộ một nụ hôn.]
[Nếu tính như vậy, hình như Triều Triều không lời thật ha ha ha ha.]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT