Hai trăm cân gỗ nhanh chóng được chuyển đến căn nhà số 6 số ở thôn Ngô Đồng, cùng với một bộ dụng cụ làm mộc đầy đủ.
Các công nhân dỡ các tấm gỗ ra và giúp đặt gỗ lên bệ đỡ.
Thủy Lang không nói nhiều lời, xắn tay áo lên, bê một bó gỗ đặt lên bệ gỗ rồi đẩy máy bào.
“Kẹt kẹt kẹt…”
Cùng với âm thanh bào gỗ đều đặn, những mùn cưa phủ kín chân Thủy Lang, che kín nửa sân. Vừa rồi ba đứa nhóc còn nằm trên đó, thơm mềm nhưng mợ lại nói không an toàn, lúc này mới nghe lời mợ mà tránh ra chỗ khác, đứng ở cửa phòng khách nhìn mợ một cách ngưỡng mộ.
“Cái gì mợ hai cũng biết làm hết.”
“Gỗ mà mợ hai cắt có mùi thơm quá.”
“Lớn lên em cũng muốn như mợ hai.”
Sau khi bào xong một đầu gỗ, Thủy Lang cầm con dao khắc lên, khắc các mộng và lỗ lên khối gỗ, đây là kỹ thuật chạm mộng trong điêu khắc. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel.net chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Thật ra cô muốn chọn cách nhanh nhất là đóng đinh. Thế nhưng mấy chục năm sau, vài đồng tiền thôi là mua được một cái đinh rồi, còn ở cái niên đại này chúng cũng khan hiếm không kém thịt lợn. Dù là người bình thường hay là tầng lớp khác cũng không mua nổi chứ đừng nói là có thể mua được. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Buổi sáng đã bào một nửa số gỗ, ngay cả một người đàn ông trưởng thành thường xuyên làm công việc nặng nhọc như vậy cũng mệt mỏi đến không thể đứng thẳng được, còn với những người không thường xuyên làm việc đó sẽ cảm thấy ngày đầu tiên bào gỗ mỏi đến nỗi không cầm nổi đũa.