Đối với phương pháp nằm yên cũng giúp người, góp sức cho xã hội theo kiểu mới của Chu Tiểu Bảo, Chu Quang Hách cũng khen rất nhiều lần, cảm thấy như được mở ra chân trời mới, bắt đầu ham thích đặt đồ mua hàng chung với mọi người.
“Bà coi TV nói nè, bây giờ bệnh viện dã chiến sắp đầy người rồi, mọi người trong nhóm mua hàng cũng có nói, rất nhiều người được đưa vào khách sạn để cách ly, còn là khách sạn năm sao nữa.” Chu Quang Hách xem phim ngắn chống dịch đang chiếu trên đài: “Nếu mà bà dương tính thật, biết đâu mình sẽ được ở khách sạn trong làng du lịch.”
Thủy Lang cười hỏi: “Ông không sợ à?”
“Có gì đâu mà sợ, tụi nhỏ lớn hết cả rồi, tôi không còn gì phải sợ.” Chu Quang Hách nhét hết đồ đạc vào túi vải miễn phí mà phường phát, xách nó rồi ngồi xuống cạnh Thủy Lang: “Tôi chỉ sợ phải xa bà thôi.”
Nhìn khuôn mặt đã vào giai đoạn già nua, bên tai vang lên giọng nói hồi trẻ của ông trong giấc mơ khi nãy, mắt Thủy Lang ươn ướt, bà nắm tay ông: “Lỡ mà tôi dương tính thì ông cũng không thoát được, dù ông không có dương tính thì cũng là người tiếp xúc gần, cũng sẽ bị đưa đi cách ly.”
“Tôi nghe nói đi cách ly thì mỗi người sẽ ở một giường, một phòng, người ta nói là phải làm ầm lên thì mới cho hai vợ chồng chung một phòng.” Chu Quang Hách tiếp tục thu dọn đồ đạc: “Lỡ bà dương tính thật thì tôi sẽ quậy ầm lên, phải để mình ở chung một phòng cách ly.”
Thủy Lang há hốc mồm, cản không cho ông cầm điện thoại: “Ông là cán bộ cán tuổi phục vụ nhân dân suốt một đời đó, sao có thể phiền hà nhân viên công tác ngay lúc này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT