[116] Linh Môi - Khốn Cảnh Của Khúc Nhàn Phân ***** Phạn Già La nắm tay Hứa Nghệ Dương đi trên con đường mòn nhỏ tối tăm, trên đỉnh đầu là bóng cây lòa xòa, dưới chân là con đường trải đá vụn, thỉnh thoảng có gió thồi qua, mang theo chút man mát. Trời thu đã tới rồi. Hứa Nghệ Dương đặt trọng lượng toàn thân lên cánh tay anh trai, đôi chân nhỏ nhảy nhót như một cái lò xo. Tuổi thơ của bé coi như chân chính bắt đầu từ ngày ở bên cạnh anh trai, tới tận lúc này, bé mới hiểu được cái gì gọi là vui sướng thật sự. Hai người nắm tay nhau đi tới tòa nhà số một thì nhìn thấy một bóng đen đang ngồi xổm trước thùng rác, lục lọi túi rác, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Sao lại không chịu phân loại chứ, rõ ràng đã nói cho bọn họ biết loại rác nào nên vứt ở thùng nào rồi, sao cứ vứt loạn xạ như vậy chứ. Chịu khó phân loại rác một chút, giảm bớt chút gánh nặng cho tôi không được sao? Tôi cũng mệt chết đi được mà..." Một tiếng chuông cắt đứt lời lẩm bẩm của bóng đen, người phụ nữ bắt máy, đầu bên kia liền truyền tới âm thanh mất kiên nhẫn: "Khúc Nhàn Phân, ngày mai tôi sẽ về, cô ký giấy ly dị đi, chúng ta sớm tụ sớm tan." Bóng đen lập tức đứng dậy, để chính mình lộ ra dưới ánh đèn. Là người phụ nữ ở căn hộ tầng bốn, trên người mặc bộ đồ ở nhà rộng thùng thình, bởi vì khi nãy lục rác nên trên quần áo có dính chút vết bẩn, tóc cũng không chải mà dùng ngón tay cào cào rồi cột gọn ở sau đầu, cả người đặc biệt lôi thôi tiều tụy. Cô khẩn trương nói: "Phan Đại Vĩ, tôi nói cho ông biết, tôi sẽ không ly dị đâu, có chết, tôi cũng kéo ông chết theo!" Đầu bên kia giễu cợt cười nói: "Cô không ký tên cũng được, tôi sẽ nộp đơn lên tòa án. Kéo tôi chết theo, cô có năng lực đó sao?" Điện thoại nhanh chóng cúp máy, người phụ nữ hốt hoảng gọi lại nhưng chỉ có ti�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.