[218] Linh Môi - Phạn Già La Ngoại Cảm ***** Nếu phần ngoại cảm của Lâm Niệm Từ mang tới kinh ngạc và rung động cho Chu pháp y và người phụ trách tòa nhà, như vậy phần ngoại cảm của Phạn Già La trực tiếp lật đổ tam quan của bọn họ. 2 Hai người lập tức lên tiếng phản bác, tâm tình rất kích động. Chu pháp y mở laptop đặt bên cạnh, mở hình ảnh mà cảnh sát gửi cho mình, sau đó chỉ màn hình nói: "Cậu nói cho tôi biết, một cái thang máy sạch sẽ như vậy sao có thể là chỗ nhốt cô gái này chứ. Cậu xem cánh cửa này đi, vách tường nữa, có vết cào rướm máu nào không?" Người phụ trách kéo tay áo Chu pháp y, gấp gáp hô: "Căn bản không phải là vấn đề thang máy có sạch sẽ hay không, có để lại vết máu hay không. Cảnh sát mấy người không phải đã lấy video giám sát thang máy về rồi à? Nếu cô ta thật sự bị nhốt bên trong bốn ngày bốn đêm, vậy những người ra ra vào vào thang máy mấy ngày đó rốt cuộc là gì? Là quỷ à? Vị Phạn tiên sinh này nói chuyện thật hoang đường!" Tôn Chính Khí thì thì chỉ nữ thi trong màn hình nói: "Một cái thang máy sạch sẽ đang chuyển động với tốc độ cao như vậy lại đột nhiên xuất hiện thi thể của một cô gái đã chết một hai ngày, bản thân chuyện này đã rất hoang đường rồi. Nếu hai người không tin lời Phạn lão sư, vậy hai người giải thích cho bọn tôi nghe xem, nữ thi này làm sao xuất hiện trong thang máy?" 1 "Cái này, cái này..." Người phụ trách nghẹn lời. Chu pháp y vuốt cằm, rơi vào trầm tư. Phạn Già La căn bản không nghe nhóm bọn họ tranh luận, tay vẫn luôn lơ lửng trên mặt nữ thi, trầm ngâm nói: "Mặc dù cô ấy ở trong thang máy một mình nhưng lại có một đôi mắt chăm chú nhìn cô ấy, mỗi phút mỗi giây quan sát từng cử động của cô ấy, lạnh lùng nhìn cô ấy từ sống đến chết, từ hi vọng, mừng như điên rơi vào tuyệt vọng, bi thương. Đó không phải ngoài ý muốn, là mưu sát." Tôn Chính Khí và Hồ Văn Văn hít một hơi. Nếu thật sự giống như Phạn lão sư hình dung, lúc chết Khương Khả Khả đã đau đớn cỡ nào? Tên sát nhân khốn khiếp kia có thù hận sâu cỡ nào với cô gái này chứ? Thảo nào đến tận khi chết rồi, biểu tình của cô ấy vẫn vặn vẹo đáng sợ như vậy! Hai người nhìn nữ thi với gương mặt vặn vẹo trông xấu xí tới cực điểm trên bàn giải phẫu, không khỏi cảm thấy rợn da gà. Kẻ giết cô ấy thật sự quá hung tàn, tâm tính cũng lãnh khốc tới đáng sợ! Hắn trơ mắt nhìn Khương Khả Khả từng chút từng chút rơi vào tuyệt vọng mà không hề làm gì cả. Chẳng lẽ trái tim của hắn làm từ tảng đá sao? Chu pháp y từ chối đưa ra ý kiến với phán đoán của Phạn Già La, người phụ trách tòa nhà lại cảm thấy rất tức giận. Này không phải cố ý muốn hất nước bẩn vào công ty bọn họ à? Không được, vụ án này nhất định không được để cảnh sát điều tra, tựa hồ bọn họ tin tưởng lời nói của minh tinh này hơn. Nếu bọn họ thật sự đẩy trách nhiệm lên đầu công ty, sau này nhà trọ bọn họ còn cho thuê được nữa không? 1 Nghĩ một chút, người phụ trách vội vàng chạy tới đỡ Lâm Niệm Từ dậy, nhỏ giọng nói: "Đại sư, tôi tin tưởng lời cô, cô khẳng định người không phải bị giết trong tòa nhà của bọn tôi. Tôi sẽ trả thêm tiền, cô nhất định phải giúp tôi tra rõ vụ án này!" "Nếu đã nhận ủy thác của ông, chúng tôi nhất định sẽ phụ trách tới cùng." Lâm Niệm Từ lấy khăn tay ra lau nước mắt trên mặt, giọng nói khàn khàn: "Tôi muốn tới chỗ thang máy kia, không biết hiện giờ có tiện hay không?" "Tiện, tiện mà, tôi sẽ dẫn cô qua đó." Người phụ t
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.