[217] Linh Môi - Lâm Niệm Từ Ngoại Cảm ***** Kết quả kiểm tra vật chứng của khoa pháp chứng và báo cáo nghiệm thi của pháp y cho thấy suy đoán của Tống tiến sĩ là chính xác, nạn nhân nữ khi còn sống quả thực đã bị nhốt trong một nơi không có thức ăn nước uống, cuối cùng chết vì đói khát. Nhưng nơi đó rốt cuộc là nơi nào? Cô ta không cẩn thận rơi vào đó hay là bị người ta giam cầm? Thi thể cô ta tại sao lại đột nhiên xuất hiện trong thang máy? Đây chính là những vấn đề mà cảnh sát cần phải tìm hiểu. Mạnh Trọng vỗ vỗ đầu, quyết đoán nói: "Phạn lão sư, tôi dẫn cậu tới xem thi thể." Phạn Già La gật đầu đồng ý, nhóm người còn chưa kịp rời khỏi phòng làm việc, Trang Chân phụ trách kiểm tra các hộ gia đình trong tòa nhà đã gọi điện về: "Mạnh cục, đã xác nhận thân phận người chết, là một hộ ở tầng một, tên là Khương Khả Khả, năm nay hai mươi tám tuổi, là người phiên dịch tiếng Pháp, độc thân, cha mẹ đều ở Kinh thị nhưng bình thường rất hiếm khi liên hệ. Khi phiên dịch một tác phẩm, cô ta có thói quen tách biệt với mọi người, cũng tắt tín hiệu di động, cha mẹ cũng không biết cô ta gặp chuyện, bên ban biên tập lại càng không hay biết gì. Vừa nãy tôi đã gọi điện cho ba mẹ cô ta, bọn họ nói sẽ tới nhận diện thi thể, anh nhớ báo một tiếng với bên pháp y." "Được, tôi hiểu, bây giờ bọn tôi cũng đang định qua đó xem thi thể đây." Mạnh Trọng cúp máy, nhịn không được liếc nhìn Tống Duệ, ánh mắt tràn đầy khâm phục. "Thân phận nạn nhân đã tra ra, tên là Khương Khả Khả, là một hộ trong tòa nhà này. Nếu cô ta xách túi băng vệ sinh này định trở về nhà thì camera giám sát nhất định sẽ lưu lại hình ảnh, Tiểu Lý, cậu ở trong cục kiểm tra video giám sát mấy ngày trước, trọng điểm là ba đến bốn ngày trước, xem xem cô ta có trở về hay không." Mạnh Trọng vừa mặc áo khoác vừa căn dặn. Tiểu Lý vội vàng đưa tay ra hiệu không thành vấn đề, sau đó liền chạy tới ngồi trước máy tính nhưng Tống tiến sĩ vẫn chiếm cứ vị trí này. Mọi người đều chuẩn bị rời đi, mà Tống tiến sĩ thì vẫn nhìn chằm chằm màn hình, tựa hồ cảm thấy khó hiểu vì lý do nào đó. "Anh phát hiện gì hả?" Phạn Già La nhỏ giọng hỏi. "Tôi phát hiện ánh mắt của cô ta không đúng lắm." Tống Duệ chỉ đôi mắt trợn to của cô gái: "Nếu cô ta bị nhốt tới chết thì trong không gian vây khốn này không có người thứ hai. Nhưng em nhìn ánh mắt cô ta đi, nó có tiêu cự, có phương hướng rõ ràng, tôi cảm thấy cô ta đang nhìn một người." Phạn Già La chăm chú quan sát một phen, khẳng định nói: "Đúng vậy, tầm mắt của cô ta có mục đích." "Chẳng lẽ đang nhìn hung thủ?" Mạnh Trọng suy đoán: "Có khả năng chỗ vây khốn đó có một cái cửa sổ nhỏ, cô ta có thể thông qua đó để nhìn thấy bên ngoài." "Đại khái vậy. Xem thi thể xong tôi còn muốn xem thang máy đã phát hiện thi thể, chúng ta làm thí nghiệm mô phỏng hoàn nguyên." Tống Duệ căn dặn: "Chuẩn bị một phần đồ đạc tương tự, chúng ta tới hiện trường." Hồ Văn Văn lập tức cầm lấy ảnh chụp hiện trường rồi đi ra ngoài mua vật phẩm liên quan. Thí nghiệm mô phỏng hoàn nguyên chính là xếp tất cả vật chứng vụ án giống như đúc hiện trường với tỉ lệ 1:1, sau đó tiến hành suy đoán tình tiết. Trong quá trình này, nhân viên phá án có thể thu
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.