Sau khi định thần lại, cô nhìn lại hiện trạng của Nhị Tiểu, thật sự không hiểu tại sao Nhị Tiểu lại bị thương nặng như vậy được.
Y tá bước vào, ngơ ngác nhìn họ, tự hỏi tình hình bây giờ là sao?
Có vẻ như không cần phải gọi bác sĩ? Không có gì...nguy hiểm?
Một người một rắn nhìn thoáng qua cô, rồi quay đầu trừng mắt nhìn nhau.
Dư Ý: Anh dám rút ống oxy của tôi ra, anh đúng không phải là con người!
Phó Duẫn Xuyên: “Mày nhả ra, mày giờ không thể động đậy! Vết thương sắp nứt rồi kìa!”
Dư Ý: Ha ha, anh cho rằng tôi ngu ngốc lắm ư, tôi mà thả ra thì cũng ngồi lên kia ăn gà rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT