Phó Duẫn Xuyên giật mình tỉnh lại, ngơ ngác nhìn chung quanh, nhìn chiếc giường bệnh màu trắng cùng những thiết bị y tế quen thuộc nhưng có phần xa lạ.
Bởi vì trạng thái tinh thần không ổn định còn ở nơi đáng sợ quen thuộc, Phó Duẫn Xuyên cho rằng bản thân vẫn đang ở trong bệnh viện tâm thần điều trị, những gì xảy ra trong khoảng thời gian này chỉ là một giấc mơ, một ảo ảnh đẹp đẽ khác do chính anh tạo ra.
Nghĩ mình đã ở bệnh viện tâm thần nhiều năm như vậy, Phó Duẫn Xuyên mấy ngày không ngủ, sắc mặt tái nhợt, mắt đầy tơ máu, nôn nóng đứng dậy, nhấc ghế lên.
Phó Duẫn Xuyên hơi giật mình, hôm nay y tá hình như quên đưa thuốc cho anh.
Trên mặt anh hiện lên một nụ cười cực kỳ kì dị, giơ tay ném chiếc ghế trong tay lên thiết bị bên cạnh.
Sự va chạm gây ra tiếng động lớn, làm Dư Ý ngủ sau ca phẫu thuật phải giật mình tỉnh dậy, cậu nhìn Phó Duẫn Xuyên đang phát điên, đầu óc không được thông minh của cậu thực sự không thể hiểu được tình hình hiện tại.
Mẹ kiếp, Phó Duẫn Xuyên muốn cậu chết sao? Cái đồ vô ơn này, cậu đã hi sinh thân mình cứu anh ta mà giờ lại muốn tháo ống oxy của cậu ra! Aaaa~~~!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT