Từ xa đã nghe thấy hai cha con lại bắt đầu cãi nhau, Dư Thanh đến tuổi thay lông, mỗi ngày đều thấy lông chim của hắn trong cung điện, Phó Duẫn Xuyên là một người sạch sẽ, ngày nào cũng đuổi theo sau hắn dọn lông, hai người họ mỗi ngày đều trải qua một màn cãi nhau như thế.
Dư Ý nhấc quả ngọc tiên bên cạnh lên cắn một cái, những thứ trên này thật sự đều là bảo bối, linh lực tràn đầy, chỉ cần một miếng đã cảm thấy có thể sống thêm vài chục năm.
“Dư Thanh, con mang một ít cho ông ngoại và cậu nhé.” Dư Ý lớn tiếng gọi.
Dư Thanh xoa đầu đi đến, mái tóc vàng óng của hắn được buộc thành đuôi ngựa, mỗi khi hắn chạy lại, tóc lại nhảy nhót theo hành động.
Hắn đáp một tiếng rồi xuống núi đi.
Dư Thanh mặc một bộ trường bào màu trắng trăng, thắt lưng ôm lấy vòng eo săn chắc, tay cầm một cái rổ, tung tăng xuống núi.
Dư Ý không để con trai cầm quá nhiều, để lâu cũng không tốt, ăn xong hết lại mang tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT