“Hả?” Dư Ý giật mình, vô thức sờ điện thoại trong túi quần, trong album điện thoại của cậu đều là hình và video của Phó Duẫn Xuyên.
Phó Duẫn Xuyên khóe miệng nhếch lên, ngốc nghếch cũng rất tốt, chuyện gì cũng viết hết lên trên mặt.
“Nếu không thì sao em có thể nhận ra tôi trong khi tôi ăn mặc như thế này?” rất thú vị khi nhìn ai kia luống cuống tay chân.
Dư Ý lặng lẽ thở phào: “Bởi vì tôi... tôi rất thích anh.. là… là fan của anh.” đây là lý do thoái thác lúc trước cậu nghĩ ra nhưng không ngờ dùng sớm hơn trong dự định nhiều.
Câu trả lời này nằm ngoài dự đoán của Phó Vân Xuyên, trong miệng anh cứ lặp đi lặp lại ‘tôi thích anh’ trong miệng, nhai kỹ rồi nuốt vào cổ họng, theo máu đi vào tim.
Em ấy nói thích mình.
Lòng bàn chân Phó Duẫn Xuyên như có bông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT