Tay Phó Duẫn Xuyên thật lớn, còn khô ráo, Dư Ý giật giật, lập tức bị đối phương nắm chặt hơn.
Phó Duẫn Xuyên như sự bị lạc thật, vừa rồi anh ấy còn nói, đây là lần đầu tới nơi này, không quen ở đây, trong hoàn cảnh xa lạ ai nấy cũng sẽ sinh ra chút sợ hãi.
Ủa? không phải Phó Duẫn Xuyên đi cùng với Trình Viễn mà? Sao chỉ còn có một mình Phó Duẫn Xuyên, Trình Viễn đi đâu rồi?
Dư Ý rối rắm vấn đề này chỉ được một chút, Trình Viễn thích đi đâu thì đi, nhưng hy vọng trong thời gian tới đừng để bị đuổi, cậu còn đợi để biết xem Phó Duẫn Xuyên làm gì đi đâu đó.
Cậu miên man suy nghĩ, không biết từ lúc nào mà cậu đang đi phía trước, biến thành Phó Duẫn Xuyên đi ở phía trước.
Dư Ý được anh dắt đi thông thuận hơn cậu dắt, trên người Phó Duẫn Xuyên bay tới mùi hương quen thuộc, cách đây không lâu trên người cậu cũng có mùi này.
Phó Duẫn Xuyên vai rộng chân dài, dẫn theo cậu ngược lại đi khá nhanh vừa rồi còn nói lần đầu tiên, thế mà đã hiểu được quy luật của tàu điện ngầm, ánh đèn trên đầu rất nhanh liền biến thành ánh mặt trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play