Rau và thịt đã được chuẩn bị tốt, chẳng mấy chốc những kệ nhỏ bên cạnh đã đầy ắp, sau khi Dư Ý xác định không có sót món nào mới gỡ khẩu trang ra.
Điều hòa mở nhưng ngồi bên cạnh nồi nướng cũng rất nóng.
Lúc miếng thịt đầu tiên chấm nước chấm được đưa vào trong miệng, Dư Ý cảm giác chút chút nóng này cũng không phải chịu không nổi, ngon quá đi.
Thậm chí cậu còn quên mất bên cạnh có Phó Vân Xuyên, không ngừng gắp đồ ăn đưa vào miệng.
Phó Duẫn Xuyên mặt mày âm trầm liên tục vớt đồ ăn, anh lên tiếng nói chuyện mấy lần lời đều không nghe thấy, hiện tại trong đầu con rắn ngốc này chỉ biết có ăn ăn ăn, công ty đó không cho rắn ăn hay sao? Làm gì như kiểu bị bỏ đói mấy trăm năm rồi vậy, tốc độ vớt không bằng tốc độ con rắn này ăn nữa.
Một đợt càn quét qua đi, Dư Ý chép chép miệng chưa ăn no, sờ sờ bụng quyết định nhịn về sau tự mình tới ăn sau, cậu lặng lẽ ghi tên nhà hàng này vào trong ghi chú.
Xong xuôi mới nhớ đến bên cạnh cậu còn người, lúng túng cười hai tiếng hỏi: “Anh ăn no chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play