Tục ngữ nói “Con chim dậy sớm mới được ăn sâu”, xùy, tôi không phải chim, cũng không ăn sâu. Nhưng sáng hôm nay tôi lại phá lệ thức dậy rất sớm. Mục đích sao, chỉ là vì để trốn vị vương tử mèo nào đó. Tôi ghét…
Sao tôi lại không phát hiện ra tôi có thói quen ôm người ngủ? Trước kia khi tay không bị thương còn dễ nói. Nhưng mà, bây giờ biến thành “yêu quái một tay”, vậy mà còn có bản lĩnh ôm người nào đó (Ryoma) ngủ say. Thật là cạn lời.
Tôi nhớ lúc buổi sáng mới tỉnh dậy, khi phát hiện mặt Ryoma cách mặt tôi chỉ 3 mm, đầu tôi suýt chút nữa bị đơ vì tắc nghẽn máu não. Chắc là bởi vì hành động khi bị kinh hãi hơi mạnh, người bên cạnh người giật giật, nhăn mày. Vì để Ryoma-sama không tỉnh lại, tôi quyết định thả lỏng trước, chờ lát nữa sẽ nghĩ cách thoát ra. Không ngờ kết quả ngược lại bị người nào đó ôm lấy, còn cọ cọ trước ngực tôi, tiếp tục ngủ giấc ngủ của cậu ấy. Lúc ấy phản ứng đầu tiên của tôi là: Biến thái~! (Vậy mà dám cọ trên ngực tôi) Phản ánh ứng thứ hai: Tôi muốn đá cậu ấy xuống giường. (Nhưng rồi lại không dám đánh thức Ryoma, từ bỏ rồi)
———————————————————————————————
Ông già chết tiệt kia tốt nhất đừng để tôi gặp lại ông ấy, nếu không tôi sẽ khiến ông ấy bị chết rất khó coi. Phải “cảm ơn” ông ấy như thế nào đây?
Một, đưa album tranh không xuất bản nữa mà ông ấy yêu thích cho dì Rinko?
Hai, đốt album tranh mới nhất vừa đem ra thị trường?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play