Người phụ nữ vừa mới rời đi thì Lâm Tấn Thanh chạy vào ngay sau đó, nhìn chằm chằm vào bộ đồng phục treo ở cửa một lúc lâu.
Nghiêm Chu Mãn thấy vẻ ngốc nghếch của cậu mà cười hỏi: “Sao vậy? Không nhận ra cái áo bẩn thỉu trước kia của cậu à?”
Lâm Tấn Thanh gật đầu nhìn vào cái áo, tỏ vẻ công nhận kỹ năng của Nghiêm Chu Mãn: “Anh, vẫn là anh lợi hại.”
“Bớt nói nhảm đi”, hắn từ quầy bếp bước ra, đưa quả táo đã để sang một bên cho cậu, “Khi về cậu mang quả táo này về ăn đi.”
Táo do người phụ nữ mang đến hắn chia thành ba phần: một phần cho thím Trương, một phần cho Lâm Tấn Thanh, còn một phần hắn để lại trong tiệm, ai muốn ăn thì tự lấy.
“Tôi không cần”, Lâm Tấn Thanh từ chối một cách dứt khoát, sau đó điều chỉnh giọng nói và giải thích: “Anh à, tôi không thích ăn táo.”
“Được rồi,” Nghiêm Chu Mãn cũng không ép buộc nữa, mang quả táo trong tay để cùng với những quả táo khác trong tiệm
Sau đó, mỗi lần sau bữa trưa, Nghiêm Chu Mãn đều gọt một quả táo cho mọi người chia nhau ăn. Ban đầu Lâm Tấn Thanh cũng không ăn, nhưng sau mỗi lần Nghiêm Chu Mãn đều hỏi cậu, dần dà cậu cũng bắt đầu ăn táo cùng với mọi người.
Không biết từ khi nào, Lâm Tấn Thanh đã làm trong tiệm hơn nửa tháng. Cuối tháng chín, Nghiêm Chu Mãn gọi Lâm Tấn Thanh lại rồi đưa cho cậu một vài tờ tiền: “Cầm đi, đây là lương tháng này của cậu. Cậu đến đây gần hai mươi ngày, tính theo một tháng thì cũng hợp lý.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT