Mẹ Lưu Tử Kỳ không cam lòng còn định mắng thêm vài câu, nhưng ánh mắt của Nghiêm Chu Mãn lướt qua, kết hợp với thân hình cao lớn của hắn, bà ta chỉ còn cách nuốt cơn giận vào bụng, kéo Lưu Tử Kỳ đi. Hai tên đàn em còn lại thấy tình hình không ổn cũng lủi thủi chạy mất.
“Gâu gâu!” Vượng Tài phấn khích sủa vang dưới chân họ.
Lâm Tấn Thanh vội vàng bế Vượng Tài lên, nhẹ nhàng xoa bụng nó. Bộ lông ngắn mềm mại lướt qua kẽ tay khiến cậu dần lấy lại bình tĩnh.
Cậu áy náy nói: “Xin lỗi nhé Vượng Tài, tất cả là tại tao nên mày mới bị bắt nạt.”
Nghiêm Chu Mãn đẩy cậu vào trong cửa tiệm: “Ở nhà bọn họ em còn thứ gì cần lấy không?”
“Cái gì?” Lâm Tấn Thanh và Vượng Tài cùng quay sang nhìn Nghiêm Chu Mãn.
“Vừa nãy tôi đã nói rồi, sau này em không ở nhà bọn họ nữa, chuyển sang ở chỗ tôi. Tuy xa một chút nhưng ít nhất sẽ không ai bắt nạt em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play