Lâm Tấn Thanh ngồi xổm bên cạnh cún con nhìn nó ăn cơm, khi Nghiêm Chu Mãn bước vào, cậu ngẩng đầu lên hào hứng nói: “Anh, anh nhìn bụng cún con tròn xoe này, mình đặt tên cho nó là Vượng Tài được không?”
"......" Nghiêm Chu Mãn không hiểu sao một người trẻ tuổi như Lâm Tấn Thanh lại chọn một cái tên cũ kĩ như vậy. Hắn nắm lấy cổ áo cậu xách tới bàn ăn, đưa đôi đũa cho cậu, “Nếu là do cậu mang về, cậu muốn gọi nó là gì cũng được.”
"Vượng Tài," Lâm Tấn Thanh vui vẻ nói với cún con rồi cúi xuống vuốt đầu nó, thấy cún con đáp lại, cậu vui vẻ reo lên: “Vượng Tài, từ nay mày có tên rồi!”
Nghiêm Chu Mãn khó chịu nắm lấy tay vừa vuốt chó xong đã định cầm đũa của cậu, đuổi cậu đi rửa tay lại.
Thím Trương đứng bên cạnh xem náo nhiệt, thấy Nghiêm Chu Mãn cẩn thận như vậy liền lên tiếng: “Chu Mãn, cháu thích sạch sẽ mà còn mang chó về nuôi.”
Nghiêm Chu Mãn cười cười, từ xa kiểm tra kỹ lưỡng bước rửa tay của Lâm Tấn Thanh rồi nói: “Thấy nó tội nghiệp nên mang về thôi, dù sao cũng không gây ra chuyện gì.”
Thím Trương vừa lẩm bẩm về chi phí nuôi chó vừa thu dọn đồ đạc chuẩn bị tan ca để đi thăm chồng ở bệnh viện.
Vượng Tài ở một góc đang ăn ngon lành, hoàn toàn không biết gì về cuộc sống hạnh phúc sắp tới của mình.
Nghiêm Chu Mãn và Lâm Tấn Thanh cùng nhau ăn cơm, Nghiêm Chu Mãn nửa nằm trên ghế, dùng chân đá đá chân Lâm Tấn Thanh rồi lên kế hoạch: “Hôm nay chúng ta đóng cửa sớm, tôi sẽ đưa Vượng Tài về nhà tắm.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play